Với lại chuyện lúc nãy Kiều Nha đã làm cũng không tạo thành bất cứ nguy hiểm gì với anh.
Trong đầu của Kiều Nha tràn đầy nghi hoặc, nhưng mà sau khi nghe thấy tiếng quát của anh trai mình, anh ta không thể không im miệng. Anh trai mình rất ít khi nghiêm túc như thế, chắc chắn là đã xảy ra chuyện gì lớn.
“Không có việc gì” Lý Phàm thản nhiên nói.
Cùng lúc đó, Hà Băng cũng giật mình, cô ta biết là những người ở bên cạnh ngài Thiên đều là những nhân vật mũi đạo dính máu, hơn nữa người nào cũng có tính tình nóng nảy.
Nhất là Kiều Nha bị bắt nạt, đối phương là người làm anh, chẳng những không tìm Lý Phàm tính sổ mà ngược lại còn nói xin lỗi với Lý Phàm, cái
này khiến cho cô ta không hiểu.
Cô ta đột nhiên nhớ đến những lời mà lúc nãy Lý Phàm đã nói, chẳng lẽ Lý Phàm thật sự có mối quan hệ tốt với anh Bưu, nếu như cô ta biết mối quan hệ của Lý Phàm với ngài Thiên, đoán chừng là cô ta sẽ còn kinh ngạc hơn nữa.
Anh trai của Kiều Nha lỗi Kiều Nha qua một bên, mãi cho đến khi không có bóng người thì lúc này mới dừng lại, Kiều Nha cau mày nói: “Anh, anh làm như vậy em mất mặt lắm đó.”
“Em mất mặt hả, vậy chẳng lẽ là anh không có mặt mũi?” Anh trai của Kiều Nha hừ lạnh nói.
Kiều Nha nhịn không được mà hỏi: "Anh, tại sao anh lại đến đây có một mình vậy, anh có thái độ cung kính với anh ta như thế làm cái gì, em rất ít khi nhìn thấy anh đối xử như thế này với một người bình thường”
“Em nhỏ tiếng một chút đi, đừng để anh Lý nghe thấy, lần này anh Bưu đã cố ý nói với anh ngay cả ngài Thiên đều phải đối xử cung kính với anh Lý, em cứ nói thử đi?”
Không thể nào” Kiều Nha lập tức kinh ngạc, lúc này anh ta theo bản năng cho là Lý Phàm quen biết với anh Bưu, nhưng mà khi nghe thấy anh trai nói như vậy anh ta mới biết mình đã xem thường Lý Phàm quá rồi.
Anh trai của Kiều Nha tức giận nói: “Nếu như không phải lần này anh Bưu đã nghĩ biện pháp giảng hòa cho anh thì cái mạng nhỏ của anh với em đều đã tiêu đời luôn rồi, sau này gặp lại anh ta, em phải khách khí một chút”
"Anh, em biết rồi” Kể từ khi biết thân phận của Lý Phàm không đơn giản, Kiều Nha mới biết mình may mắn cỡ nào, thể mà còn có thể giữ được một cái mạng.
Về phần chuyện hồi lúc nãy bị mất mặt, anh ta liền xem thường, đừng nói là bị mất mặt, nếu như mà lúc nãy tiếp tục gây chuyện, nói không chừng là mất cả cái mạng.
Lý Phàm với Hà Băng nói lời tạm biệt nhau, lúc Lý Phàm chuẩn bị gọi xe trở về, anh liền cảm giác được sau lưng có người đi theo anh. Anh quay
đầu lại theo bản năng, đúng lúc Trúc Hoa Nguyệt đụng phải ngực mình, bị đau kêu lên một tiếng.
“Đi theo tôi làm cái gì” Lý Phàm dừng bước lại, nhìn chằm chằm vào Trúc Hoa Nguyệt, nói tới thì cũng buồn cười, lúc nãy đối phương còn nói là thanh toán xong rồi, bây giờ lại cứ quấn lấy anh, cho dù có lật mặt thì cũng không thể nhanh như vậy.
Trúc Hoa Nguyệt có chút khó khăn mở miệng nói: “Gần đây tôi không có nơi để về”
"Ồ” Lý Phàm lạnh nhạt nhìn thoáng qua, khổ nhục kế như thế này anh đã nhìn thấy không ít lần rồi, cho nên chiều nay đối với anh cũng không có tác dụng gì.
Sau khi Trúc Hoa Nguyệt nhìn thấy Lý Phàm hời hợt như thế, trong lòng cảm thấy mất mát, cô ta đuổi theo Lý Phàm thật ra là vì đã báo thù cho ba mình, nhưng mà cô ta không biết hung thủ, cô ta đã có suy nghĩ nếu như không tìm thấy hung thủ thì không trở về.
“Anh có thể cho tôi ở kẻ mấy ngày được không, trong mấy ngày nay anh muốn tôi làm cái gì thì tôi làm cái đó” Sau khi Trúc Hoa Nguyệt do dự máy giây, lúc này mới cắn răng nói.
Cô ta thấy nhân phẩm của Lý Phàm tốt, cho nên quá tin tưởng đối phương, nếu như đổi lại là người khác thì chắc chắn là cô ta sẽ không cầu xin như vậy.
Sau khi Lý Phàm nghe xong thì có chút kinh ngạc, sau khi anh nhìn ánh mắt đáng thương của đối phương, cuối cùng vẫn không đành lòng, nếu như ngồi yên trơ mắt mà nhìn, anh không có cách nào làm được.
“Được rồi” Cuối cùng, Lý Phàm mới đáp lời.
Lúc Trúc Hoa Nguyệt còn chưa vui vẻ được mấy giây, Lý Phàm đã nói tiếp: “Cô nhất định phải nói cho tôi biết trong đó rốt cuộc đã xảy ra chuyện gi.”
Anh đang buồn bực vì không biết tại sao Trúc Hoa Nguyệt lại ám sát anh, anh vẫn luôn không nghĩ ra đáp án, giờ anh muốn nghe chính miệng đối
phương nói đáp án ra.
Trúc Hoa Nguyệt nhận thấy đây chỉ là một chuyện nhỏ, cũng không có gì phải để trong lòng, sảng khoái gật đầu. Lúc Lý Phàm đón xe trở về, Trúc Hoa Nguyệt mới nói sự thật cho Lý Phàm nghe, cuối cùng đưa ra kết luận là bị chơi xỏ.