CHƯƠNG 57: CẢM ƠN ANH LÝ PHÀM
Lý Phàm quay đầu lại, gật đầu nghiêm túc nói: “Ừ, không lâu nữa đâu.”
Nghe được những lời này, Vương Cẩn Mai nhìn Lý Phàm với vẻ chán ghét, bà ta lạnh giọng hỏi: “Chuyện hôm nay liên quan gì đến cậu? Thế nào? Việc làm của Cố Họa Y trong phòng họp hôm nay là do cậu xúi giục à?”
Nghĩ đến đó, Vương Cẩn Mai lập tức lo lắng nhìn Cố Họa Y, bà ta trách móc hỏi: “Cố Họa Y, con nói thật cho mẹ, chuyện này có phải tên vô dụng Lý Phàm xúi giục con làm không? Chỉ cần con nói là đúng thì bên phía ông nội, chúng ta sẽ dễ giải quyết hơn, đến lúc đó để nó đi xin lỗi là được.”
“Mẹ, được rồi, mẹ đừng làm phiền con nữa, bây giờ con đang rất rối, mẹ có thể để con yên tĩnh được không?” Cố Họa Y không vui nói.
“Bây giờ đã là lúc nào rồi con còn muốn yên tĩnh? Mẹ thấy con đã bị thứ vô dụng này mê hoặc rồi, lời nó nói mà con cũng tin được à? Cố Họa Y, mẹ thấy con sắp điên rồi!” Vương Cẩn Mai phẫn nộ chỉ vào Cố Họa Y rồi mắng, đồng thời còn bước tới tát cô.
Bà ta thật sự rất hối hận vì đã gả con gái cho kẻ vô dụng này.
Bây giờ thì hay rồi, cả gia đình cũng sắp tàn.
Cái tát này khiến Cố Họa Y sững sờ, nước mắt lưng tròng, mặt Lý Phàm lập tức âm trầm như nước, anh vội vàng chạy tới, túm lấy bàn tay đang giơ lên của Vương Cẩn Mai rồi lạnh giọng nói: “Không được đánh Hoạ Y, sự việc thế nào đến giờ vẫn còn chưa có kết quả, tại sao mẹ không thể tin cô ấy?”
Vương Cẩn Mai tức xì khói, từ bao giờ thì tới lượt kẻ vô dụng này lên tiếng?
“Cậu còn dám cản tôi? Tôi thấy Hoạ Y thế này phần lớn là do cậu xui khiến! Cậu cút đi cho tôi, tôi dạy dỗ con gái mình thì liên quan gì đến cậu?!” Vương Cẩn Mai tức giận nói.
Lý Phàm lạnh lùng nhìn Vương Cẩn Mai, anh không nhường một bước, đứng chắn trước mặt Cố Họa Y .
Đây là lần đần tiên ở ngôi nhà này, anh tỏ ra mạnh mẽ trước mặt Vương Cẩn Mai như thế.
Vương Cẩn Mai nhìn vào ánh mắt lạnh băng của Lý Phàm mà đột nhiên hoảng sợ.
Ánh mắt đó thật đáng sợ, giống như một con dã thú nhìn chằm chằm mình.
Cố Thiệu Huy thấy tình hình không ổn, vội vàng đứng dậy giảng hoà: “Mọi người đừng cãi nhau nữa, mọi chuyện đã thành ra thế này, cãi nhau thì có ích gì? Bây giờ hãy nghĩ cách cầu xin ông nội, để ông tha cho Hoạ Y.”
Lúc này Lý Phàm mới buông tay Vương Cẩn Mai ra, anh nói với Cố Họa Y ở phía sau: “Em về phòng nghỉ ngơi đi.”
Cố Họa Y đứng dậy, hai mắt đỏ hoa, cô quay đầu đi thẳng vào phòng ngủ.
Lý Phàm nhìn theo bóng lưng cô, im lặng không nói.
Nhưng Vương Cẩn Mai vẫn không bỏ qua cho anh, bà ta hất thau nước trong tay anh xuống đất, tức giận chỉ vào mũi anh quát tháo: “Lý Phàm, tôi cảnh cáo cậu, đừng có dạy hư con gái tôi! Sớm muộn gì hai người cũng ly hôn, thời gian quý báu của con gái tôi không thể lãng phí cho cậu được!”
Lý Phàm im lặng, lặng lẽ cầm chổi đi lau nhà.
Vương Cẩn Mai tức giận giậm chân, mắng anh: “Thứ vô dụng không có tiền đồ, sớm muộn gì tôi cũng đuổi cậu ra khỏi nhà chúng tôi!”
Gần tới giờ ăn trưa Lý Phàm mới vào phòng ngủ, anh thấy Cố Họa Y đang ngồi bó gối trên giường, nhỏ giọng khóc thút thít.
“Sao thế?” Lý Phàm hỏi dò.
Cố Họa Y đưa lưng lại, lau nước mắt rồi nghẹn ngào nói: “Không… không có gì.”
Lý Phàm cười khẽ, cô khóc mà vẫn còn xinh như vậy.
“Em yên tâm, Cố Tuấn Hào và ông nội sẽ đến xin lỗi và cầu xin em.” Lý Phàm nói.
Cố Họa Y nhướn hàng lông mày lá liễu lên, nghi ngờ nhìn Lý Phàm hỏi: “Sao anh lại nói như vậy? Có phải anh đã biết gì rồi không?”
Lý Phàm gật đầu: “Hai ngày qua anh quan sát những công ty hợp tác với công ty thuốc Vân Sinh, có vẻ như hiệu quả lợi ích không tốt lắm, giá cổ phiếu giảm mạnh, khả năng sẽ mất rất nhiều đối tác.”
Cố Họa Y nghe vậy thì giật mình: “Sao lại vậy?”
Nói xong cô nhanh chóng mở máy tính xách tay ra, vào trang của các công ty hợp tác với công ty thuốc Vân Sinh thì nhận thấy hầu hết các hiệu ích gần đây đúng là không ổn, rất nhiều công ty đã bắt đầu bị sa thải lượng lớn nhân viên.
Sau đó cô lại nhìn thị trường chứng khoán, rất tệ, đã ngừng hạ!
Lòng Cố Họa Y vẫn rất loạn, chuyện này không chỉ liên quan đến cá nhân cô mà còn liên quan đến cả công ty dược phẩm Vân Sinh.
“Lý Phàm, vậy… vậy bây giờ chúng ta phải làm sao?” Cố Họa Y rất bối rối, thấp thỏm bất an.
Cô cũng biết dựa theo tình hình hiện tại thì hợp đồng hợp tác với tập đoàn Vinh Khang trong tay mình có ý nghĩa như thế nào.
Một khi công ty thuốc Vân Sinh bị các đối tác này vứt bỏ thì công ty sẽ phải đối mặt với tình thế tiến thoái lưỡng nan, không có đơn đặt hàng, cũng không xuất được hàng, hiệu ích giảm mạnh, cuối cùng là sa thải nhân viên và phá sản…
Khi đó hợp tác với tập đoàn Vinh Khang sẽ là cọng rơm cứu mạng của Vân Sinh, cũng là cọng rơm cứu mạng duy nhất!
Đây là tiền đề để Lý Phàm nói mấy người ông nội sẽ đến cầu xin cô sao?
“Chờ đi.”
Lý Phàm dựa vào cửa, dửng dưng nói lời này.
Cố Họa Y chợt ngẩng đầu nhìn Lý Phàm, lúc này cô mới nhận ra mình không thể nhìn tháy anh.
Lý Phàm như trở thành một con người khác, rất thâm thuý và rất linh lợi.
“Lý Phàm, có phải anh có chuyện gì giấu em không? Sao anh lại quan tâm những chuyện này?”
Cố Họa Y bất chợt hỏi.
Lý Phàm mỉm cười, anh gãi đầu rồi nói: “Em là bà xã của anh, anh quan tâm những công việc thường ngày của em cũng là điều đương nhiên, dù sao gia đình vẫn còn phụ thuộc vào em, anh phải luôn quan tâm đến thu nhập tài chính của vợ rồi.”
Nói thẳng ra thì là anh đang ăn bám cô.
Cố Họa Y lườm anh rồi không hài lòng nói: “Anh lại nói linh tinh.”
Sau đó cô vẫn hơi lo lắng hỏi lại: “Như vậy… thật sự khả thi sao?”
Ánh mắt Lý Phàm nhìn Cố Họa Y rất nghiêm túc, anh hỏi: “Em muốn làm vậy không?”
Cố Họa Y im lặng, cô muốn không?
Hôm nay ở trong phòng họp, rất nhiều người cười nhạo cô, bỏ đá xuống giếng.
Ngay cả ông nội, người thương yêu cô nhất trước đây cũng bắt đầu nghi ngờ cô, thậm chí không có bất kỳ thông báo nào đã ném hợp đồng của tập đoàn Vinh Khang cho Cố Tuấn Hào.
Trong mắt họ, cô thật sự không quan trọng như vậy sao?
Trong mắt ông nội, lẽ nào những gì cô bỏ ra vẫn không sánh được với hoa hoa công tử Cố Tuấn Hào?
Cô không phục!
“Em, em lo ông nội và mấy người Cố Tuấn Hào sẽ…” Lòng Cố Họa Y vẫn hơi hoảng loạn.
Lý Phàm ngắt lời cô: “Không cần lo lắng, chuyện này em có thể lựa chọn tin tưởng anh, giao cho anh thu xếp.”
Cố Họa Y ngẩng đầu nhìn Lý Phàm, cô chưa bao giờ có cảm giác an toàn như lúc này.
Thì ra cô có thể tin tưởng Lý Phàm.
Thì ra sau lưng cô vẫn còn có một người đàn ông âm thầm ủng hộ mình.
“Xin lỗi Lý Phàm, bao năm nay em vẫn luôn hiểu lầm anh.” Hai hàng nước mắt của Cố Họa Y chảy dài, thì ra anh vẫn luôn yêu cô đậm sâu.
Lý Phàm chỉ cười không nói gì.
Ăn trưa xong, Lý Phàm đang rửa bát thì nhận được tin nhắn của Tiền Phúc, nội dung tin nhắn rất đơn giản: Cậu chủ, mọi việc đã xong xuôi, đối tác của công ty thuốc Vân Sinh đã bắt đầu huỷ bỏ hợp tác.
“Được.” Lý Phàm chỉ nhắn lại một chữ.
Khoản nợ cần trả đã đến lúc đòi lại rồi.
“Anh lại nhắn tin cho ai vậy?”
Đột nhiên giọng Cố Họa Y vang lên từ phía sau.