Sở Trung Thiên khẽ gật đầu, nói: "Nếu là ở nước Anh Đào, tôi chắc chắn không hề có phần thắng nào, nếu về tới Hán Thành rồi, e là ông ta cũng phải dè dặt một chút, đến lúc đó ông ta chắc chắn rất khó thành công."
Lý Phàm thì không cho là vậy, anh cảm giác được thủ lĩnh Anh Đào chắc chắn sẽ không từ bỏ ý đồ, dù Sở Trung Thiên rất bình tĩnh tự tin, nhưng Lý Phàm biết chuyện này phải chuẩn bị sẵn sàng mọi mặt mới được.
Sở Trung Thiên cũng giới thiệu để con gái mình quen biết Lý Phàm một chút.
Con gái Sở Trung Thiên lập tức cười nói với Lý Phàm: "Xin chào anh, tôi tên Sở Linh."
Nghe thấy cái tên này, Lý Phàm cười nói: "Tên nghe rất êm tai, tôi tên Lý Phàm."
"Cám ơn anh đã cứu mạng tôi, nếu như không ngại, sau khi bay về, tôi có thể mời anh ăn một bữa cơm không?"
Sở Linh tò mò hỏi một câu.
Lý Phàm hơi sững sờ, sau khi nhìn thấy biểu lộ của đối phương, anh cũng không đành lòng cự tuyệt, nếu từ chối như vậy, không biết sẽ khiến đối phương đả kích lớn cỡ nào, anh nghĩ một chút, cuối cùng không cự tuyệt.
"Tất nhiên là có thể rồi." Lúc này, Lý Phàm mới lên tiếng.
Nghe vậy, Sở Linh cảm thấy hết sức vui mừng.
Thấy con gái mình và Lý Phàm trò chuyện thoải mái như vậy, Sở Trung Thiên cũng rất vui vẻ, nhưng sau khi nhìn thấy tình cảm tốt đẹp giữa con gái mình và Lý Phàm, ông ta lại khẽ nhíu mày.
Chỉ có điều cậu Lý đã có vợ rồi, Sở Trung Thiên lắc đầu, cũng không suy nghĩ quá nhiều, nếu cậu Lý bằng lòng thì với thân phận của cậu Lý, có bao nhiêu vợ cũng không thành vấn đề gì.
Nếu Lý Phàm biết được suy nghĩ của Sở Trung Thiên lúc này, anh chắc chắn sẽ không còn gì để nói, đây chẳng qua là làm quen một chút, không cần phải đến mức đó chứ.
Lý Phàm cũng chẳng buồn vạch trần suy nghĩ lung tung của Sở Trung Thiên, nếu Sở Trung Thiên nghĩ như vậy, anh cũng không cần thiết dông dài quá nhiều với ông ta.
Sau khi máy bay hạ cánh, Sở Trung Thiên cười nói: "Hai người đi ăn cơm đi, tôi đi trước."
Lý Phàm hơi sững sờ, anh cũng nhìn ra Sở Trung Thiên đang tạo cơ hội cho mình và con gái ông ta.
Lý Phàm cảm thấy rất bất đắc dĩ, anh vốn chỉ khách sáo đáp ứng, nào ngờ Sở Trung Thiên và Sở Linh lại coi là thật.
"Cậu Lý, cậu phải bảo vệ tốt con gái tôi đấy, có chuyện gì, có thể kịp thời gọi điện thoại cho tôi." Sở Trung Thiên rất yên tâm về Lý Phàm, nếu có Lý Phàm bên cạnh con gái mình, ông ta tin con gái mình sẽ không có việc gì đâu.
Lý Phàm lập tức cam đoan với ông ta.
Sở Linh có thể tính là một nhà ẩm thực, cô hiểu rất rõ về các món ngon Hán Thành, máy bay vừa hạ cánh, Sở Linh đã kéo Lý Phàm đi tới một trung tâm thương mại.
Sau khi tiến vào trung tâm thương mại, Lý Phàm đành phải cùng Sở Linh shopping, nói thật, anh không hề hứng thú với việc mua sắm, không biết tại sao sau khi tới cửa hàng, con gái lại dồi dào tinh lực như thế chứ?