Mục lục
Thiếu chủ bí mật – Lý Phàm (Truyện full tác giả: Phi Điểu Bất Tuyệt)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Người đàn ông kia thấy thế thì cho rằng Lý Phàm sợ hãi nên mới dẫn người bỏ đi. Nghĩ tới đây anh ta càng thêm không chút kiêng kỵ.

Anh ta kết luận Lý Phàm sợ hãi, tuỳ ý cười to nói: “Ha ha, xem ra mày sợ rồi, tao biết ngay mày không có lá gan đó.”

Lý Phàm quay đầu nhìn thoáng qua, phảng phất như thể đang nhìn một kẻ ngốc. Người đàn ông vạm vỡ có một loại dự cảm xấu, ánh mắt của đối phương khiến trong lòng anh ta dâng lên một trận sợ hãi.

“Người này không đơn giản.” Nội tâm tên đàn ông cường tráng nghĩ như vậy, tuy nhiên suy nghĩ này vừa xuất hiện thì anh ta đã lắc đầu bỏ qua, nói không chừng đối phương chỉ đánh nhau lợi hại một chút mà thôi.

Tên đàn ông chặn đường Lý Phàm nói: “Thằng nhóc, muốn chạy trốn cũng không có cửa đâu. Mày đánh tao thì phải xin lỗi tao, hơn nữa còn phải lạy mà xin lỗi.”

Lý Phàm cũng tức tới mức bật cười, rõ ràng là đối phương trêu chọc anh trước, anh chỉ phòng vệ mà thôi. Đối phương lại bảo anh xin lỗi, đây là kiểu xin lỗi gì chứ? Đúng là quá mức làm khó người khác.

Tên đàn ông cường tráng kia cao ngạo hiên ngang ngẩng đầu, đàn em bên cạnh anh ta cũng ồn ào: “Nhanh xin lỗi đại ca của tụi tao, đại ca sẽ tha cho mày một mạng.”

Sau khi nghe Lý Phàm cũng mỉm cười, những người này thật đúng là mạnh miệng. Bảo anh nói xin lỗi?

Đây căn bản là chuyện không thể nào, anh tuyệt đối sẽ không xin lỗi.

Tên đàn ông cường tráng vươn tay đang định nói gì đó thì Lý Phàm trực tiếp bẻ ngón tay của anh ta khiến anh ta đau đến mức nước mắt cũng rơi xuống.

“Mày chờ đó, tao gọi điện thoại cho anh tao. Mày nhất định phải chết.” Người đàn ông cường tráng kia gầm nhẹ.

Lý Phàm lập tức thả đối phương ra, thản nhiên nói: “Hả? Vậy anh gọi đi.”

Tên đàn ông cường tráng sững người, anh ta cho rằng đối phương sẽ buông mình ra sau đó liên tục nhận sai, làm sao lại còn hy vọng anh ta gọi viện binh chứ? Anh ta nhìn thoáng qua Lý Phàm với vẻ cổ quái, hoài nghi không biết liệu đầu óc của đối phương có bình thường hay không.

Đàn em của anh ta nói: “Đại ca, em thấy chắc chắn là nó nghĩ anh nói giỡn, anh gọi điện thoại cho anh của anh đi, như vậy thì nó mới không cho rằng anh chỉ hù doạ.”

Nghe đến đó cũng thấy có lý, tên đàn ông cường tráng lại trở nên đắc ý: “Đây là mày tự nói đấy nhé.”

Tên đàn ông cường tráng quả quyết gọi điện thoại cho anh trai của mình.

“Anh, em bị người khác đánh, anh mau tới giúp xem lấy lại mặt mũi.”

“Lại còn có chuyện như vậy?”

“Đừng nói nhiều, anh mau tới giúp em là được.”

“Được, lát nữa anh qua.”

Anh trai tên đàn ông cường tráng cúp điện thoại, sau đó mới trở lại phòng làm việc của ông Võ nói: “Ông Võ, em trai tôi bị người ta đánh, tôi qua đó một chuyến.”

“Đi đi, hay là tôi giúp cậu một chút?” Ông Võ vô cùng săn sóc thuộc hạ, nghe vậy thì cười nói.

Anh trai tên đàn ông cường tráng thoáng cái đã quấn băng xung quanh quả đấm, gương mặt đắc ý: “Ông Võ, anh đang nói gì vậy? Tôi là trợ thủ đắc lực của anh, chẳng phải là dựa vào nắm đấm này sao?”

Ông Võ cười ha hả một tiếng, điều ông ta muốn chính là sự tự tin của đối phương, sau đó nói: “Được rồi, lát nữa cậu đem thư mời này đến khách sạn trên đường số 73 để đưa cho cậu Lý, khi đó tôi sẽ gọi điện thoại để anh ấy ra ngoài.”

“Được.” Anh trai tên đàn ông cường tráng nhận thư, cũng ghi nhớ địa chỉ khách sạn.

Anh ta nghĩ mình ghé chợ đêm rồi sau đó sẽ đến khách sạn trên đường 73, giải quyết chuyện của em trai trước đã.

Đột nhiên ông Võ gọi anh trai tên đàn ông cường tráng lại, nói một cách bình thản: “Lát nữa gặp cậu Lý, cậu phải khách sáo một chút, bình thường cậu ấy rất điệu thấp.”

Ông ta sợ thuộc hạ của mình sẽ lặp lại sai lầm tương tự, vì để tránh cho thuộc hạ mang đến phiền phức cho mình, ông ta không quên nhắc nhở một chút, nhằm đề phòng chuyện không may.

“Được.” Anh trai tên đàn ông cường tráng gật đầu, sau đó mới xuất phát đến chợt đêm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK