Lý Phàm rất nhiều lần đều không kịp tiếp chiêu.
Lý Phàm lúc này mới biết đại sư khí công không đơn giản, nói cách khác là không giống với tên đồ đệ Cuồng Ma Chung Cực.
Nhưng bởi vì đại sư khí công đã lớn tuổi, tinh lực không theo kịp nên khi ra tay luôn chậm một nhịp.
Lý Phàm lợi dụng điểm yếu này và bắt đầu tấn công đại sư khí công.
Đại sư khí công không ngờ Lý Phàm lợi hại như thế, cuối cùng ông ta cũng bị Lý Phàm cho ăn quả đắng nên không dám tiếp tục đánh nhau với Lý Phàm nữa, ông ta sợ còn đánh tiếp thì sẽ không chiếm được ưu thế.
Cuối cùng đại sư khí công không kiên trì được nữa, buộc phải cầu xin tha thứ: “Tha mạng, tôi không phải đối thủ của cậu, tôi sai rồi.”
Lý Phàm cười: “Bớt giả bộ đi, ông là loại người nào chả lẽ trong lòng tôi còn không rõ sao?”
Đại sư khí công lập tức nghẹn lời, để ngăn cản đối phương hợp lực trả đũa, Lý Phàm trực tiếp phế bỏ tay chân của đối phương.
Đại sư khí công vô cùng tức giận, như vậy, chẳng khác nào phế bỏ võ công của ông ta, và ông ta sẽ không khác gì một tên phế vật.
Lý Phàm trực tiếp thả đại sư khí công chạy, anh biết đối phương không còn uy hiếp nữa, đã vậy chi bằng trực tiếp thả đối phương đi.
Khỏi phải nói cũng biết đại sư khí công đã tức giận đến mức nào khi nhìn thấy dáng vẻ đó của Lý Phàm, ông ta không ngờ Lý Phàm lại nói với mình những lời đó, ông ta vô cùng tức giận.
Đại sư khí công cũng không làm gì được Lý Phàm, rơi vào đường cùng nên mới phải bỏ chạy lấy người.
Khi đại sư khí công khập khiễng bước ra, Kiếm thánh cùng Thương Thần đều lộ ra vẻ khinh thường, không những không đồng cảm mà còn trêu chọc: “Ôi chao, đây chẳng phải là đại sư khí công sao, hoá ra là ở đây, thật đúng khiến người ta phải kinh ngạc.”
Đại sư khí công tức giận nói: “Các người giỏi như vậy thì các người lên đi.”
Thương Thần bĩu môi nói: “Việc gì phải dông dài, để tôi lên, tôi sẽ trực tiếp lấy mạng tên đó là được.”
Đại sư khí công gật đầu cái rụp nói: “Đúng, cách này không tồi, đơn giản lại gọn gàng.”
Nào ngờ giáng thủ sư xinh đẹp lại nói: “Không được, tôi không đồng ý, anh không thể giết chết anh ta, nếu anh giết chết anh ta, tôi sẽ khiến anh phải đẹp mặt.”
“Vậy thì tôi đánh gãy chân anh ta là được.” Thương Thần gượng cười, anh ta vẫn rất sợ giáng thủ sư xinh đẹp.
Giáng thủ sư xinh đẹp lại nói: “Như vậy cũng không được, đánh gãy chân thì anh ta không còn hoàn mỹ nữa.”
Đại sư khí công nghe thấy thế liền trợn tròn mắt, ông ta không hiểu rốt cuộc giáng thủ sư xinh đẹp có ý gì, cũng hết cách với đối phương.
Chỉ có thể giương mắt nhìn, cuối cùng ông ta đành nhụt chí vì ông ta biết giáng thủ sư xinh đẹp không phải dễ đối phó.
“Vậy để tôi lên.” Kiếm thánh tiến vào, đột nhiên nói.
Anh ta xông vào mà không nói một lời, giáng thủ sư xinh đẹp thầm siết chặt tay, nếu anh làm anh ta bị thương tôi sẽ cho anh biết tay.
Giáng thủ sư xinh đẹp đẹp đã nảy sinh tình cảm với Lý Phàm, từ khi gặp Lý Phàm cô ta đã bắt đầu có tình cảm với Lý Phàm, nếu lần này thành công thì đó là một điều tuyệt vời đối với cô ấy.
Sau khi vọt vào, Kiếm thánh lạnh lùng nhìn Lý Phàm, giống như muốn ăn tươi nuốt sống Lý Phàm.
Lý Phàm chỉ cười khẩy khi nhìn thấy ánh mắt đó của đối phương, anh xem như chẳng có gì, nói: “Hừ, cho dù anh có lợi hại cỡ nào đi nữa thì cũng không phải là đối thủ của tôi.”
Kiếm thánh đột nhiên khiêu khích Lý Phàm ra tay: “Đến đây, hãy cho tôi nhìn thấy sự lợi hại của anh.”
Lý Phàm cười nói: “Kiếm thánh của Tứ Tuyệt vì sao lại đến đây?”
“Đương nhiên là vì ba người đẹp trong biệt thự của anh rồi.” Kiếm thánh cười sằng sặc bằng một điệu cười đáng thương.
Lý Phàm nghe xong, sắc mặt lập tức trở nên khó coi, chẳng trách tại sao những Tam Tuyệt này lại đột nhiên phục vụ người khác, hóa ra là vì đám người Cố Hoạ Y mà tới.
Nhưng Lý Phàm rất là kỳ quái, tại sao chỉ có Kiếm thánh xông còn những người khác lại ở bên ngoài?
Chẳng lẽ mấy kẻ đó rất tự tin sao?
Lý Phàm không chút nghi ngờ ý tưởng này, đối với anh mà nói đây là một tin tức tốt và anh phải nắm chắc cơ hội này mới được.