Ông ta vừa dứt lời, ánh mắt lạnh như băng của Lý Phàm bắn đến, Lý Phàm vô cùng chán ghét bác cả, động một chút là đối phương lại nhắc đến chuyện muốn Cố Họa Y hiến thân, anh không tức giận mới là lạ.
Ông cụ Cô không nhịn được lên tiếng: “Đừng ầmĩ nữa, trước mắt vẫn nên xem phải lấy lòng cậu Lâm như thế nào mới được, Cổ Họa Y, cháu không thể nhìn người nhà họ Cố chúng ta chết đói đầu đường”
Không thể không nói, ông cụ Cố rất lợi hại trong việc đánh bài tình cảm, rất dễ dàng khiến người ta đồng tình, Cổ Họa Y sầm mặt lại, đối với lựa chọn kiểu này, bây giờ cô còn chưa cân nhắc xong.
Lý Phàm lên tiếng: “Ông nội, ông cũng không cần ép Họa Y, chuyện này, cháu sẽ không đồng ý”
Sắc mặt ông cụ Cố lập tức xanh mét, Cố Thiệu Dũng quát lên đầu tiên: “Lý Phàm, cậu cho rằng cậu là ai, cậu chỉ là tên ở rể trong nhà chúng tôi mà thôi, cậu có thể làm cái gì, còn không câm miệng cho tôi.”
“Cậu còn ngại chuyện chưa đủ lớn à?” Vương Cẩn Mai hùng hùng hổ hổ. Cổ Thiệu Phong cười âm hiểm: “Lý Phàm, xem ý tứ này của cậu, lẽ nào cậu có biện pháp? Nếu cậu có biện pháp thì nói ra đi, không có biện pháp thì câm miệng lại cho tôi.”
Cổ Thiệu Dũng khinh bỉ nhìn Lý Phàm, ông ta đoán cho dù Lý Phàm nghĩ mãi cũng sẽ không nghĩ ra được biện pháp tốt nào.
“Tôi có biện pháp” Dưới ánh mắt không tin tưởng của mọi người, Lý Phàm quả quyết lên tiếng.
“Cậu có biện pháp?” Cố Thiệu Dũng nghe thấy vậy, lập tức ôm bụng cười phá lên, ông ta nghi ngờ liệu có phải đầu óc Lý Phàm bị hỏng rồi không, lại còn nói có biện pháp?
Đến bây giờ ông ta cũng không biết đối phương lấy can đảm từ đâu ra mà lại dám nói lời ngông cuồng như vậy. “Nếu cậu có biện pháp, tôi sẽ mang cổ phần của tôi ở công ty nhà họ Cố cho cậu.” Cố Thiệu Phong giễu cợt cười lên.
Cố Thiệu Dũng cũng khinh thường hùa theo: “Tôi giao chức chủ tịch tại tập đoàn nhà họ Cố của tôi cho cậu” Hai người bọn họ đều vô cùng tự tin, bọn họ không tin Lý Phàm sẽ có biện pháp nào khác, cậu Lâm chính là người mềm. không được cứng cũng không xong, nói muốn Cổ Họa Y và Cổ Bội Sam, nhất định sẽ nói được làm được, giở mấy trò vặt đều vô dụng.
Lý Phàm nhếch mép cười nói: “Được!
Không biết vì sao, sau khi Cố Thiệu Dũng và Cố Thiệu Phong nhìn thấy Lý Phàm nhếch mép cười, bọn họ đều có dự cảm không lành, chẳng lẽ đối phương thật sự có biện pháp xử lý tốt sao?
Trong lòng bọn họ liều mạng lắc đầu phủ nhận, cho rằng chuyện này là không thể nào, đối phương là một tên ở rể, có thể có biện pháp tốt gì? Nhiều lắm là khoác lác mà thôi.
Sau khi Cố Họa Y nhìn thấy nụ cười tự tin của Lý Phàm, theo bản năng mà tin tưởng, cô nghĩ đến lúc trước Lý Phàm mang lại biết bao kỳ tích cho cô, cô tin chắc chắn không phải đối phương đang khoác lác.
Ông cụ Cổ tức giận nói: “Cậu có biện pháp gì?”
Trái lại ông ta cũng muốn nghe thử xem Lý Phàm có thể có biện pháp tốt gì? Nhưng mà ông ta cũng không mong chờ gì nhiều.
“Tôi có thể để cho cậu Lâm đến hợp tác với chúng ta cũng sẽ không đến gây phiền phức cho chúng ta” Lý Phàm cười nói.
Sau khi Cố Thiệu Dũng nghe thấy vậy, khịt mũi bật cười: “Tôi còn tưởng rằng cậu có biện pháp nào chứ? Khiến cậu Lâm hợp tác với chúng ta, cậu khoác lác ít thôi”
Ông ta không biết Lý Phàm lấy tự tin từ đâu ra, ông ta biết rõ ràng xung đột chiều hôm nay, cậu Lâm nói sẽ không để yên chuyện này. Mà Lý Phàm lại nói là có thể xóa bỏ hiềm khích lúc trước, nói ra câu nói này, ai sẽ tin chứ?
“Cậu cho rằng cậu Lâm sẽ nể mặt cậu sao? Tôi thấy cậu đúng là nằm mơ giữa ban ngày.” Cố Thiệu Phong khinh thường cười nói.
Cố Bội Sam ngây thơ cho rằng Lý Phàm có biện pháp khác, sau khi cô ta nghe thấy câu trả lời của Lý Phàm, ánh mắt lập tức ảm đạm, đây gần như là chuyện không thể nào.
Cô ta cũng nhìn ra cậu Lâm không phải loại người dễ dàng để yên, sao có thể bỏ qua chứ? Cố Thiệu Dũng cười lạnh nói: “Lý Phàm, ngoài việc khoác lác thì cậu còn có thể làm cái gì?” Ông ta đã tính toán xong, chờ giải quyết sóng gió cậu Lâm xong, ông ta sẽ bắt đầu dùng lý do này đòi hỏi cổ phần của tập đoàn Họa Vân Y, nghĩ đến đây, ông ta lập tức cảm thấy vô cùng tươi đẹp.