Mục lục
Thiếu chủ bí mật – Lý Phàm (Truyện full tác giả: Phi Điểu Bất Tuyệt)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 204: AI CŨNG KHÔNG ĐI ĐƯỢC

Đêm khuya.

Trong phòng bao của Hải Yến Lâu.

Cố Họa Y cúi gằm mặt ngồi ở trong góc, Âu Dương Trung Thành ở đối diện trên mặt mang theo nụ cười đắc ý.

Nghĩ tối nay có thể đè trên thân bông hồng có gai này, yêu cầu cô bất cứ điều gì, Âu Dương Trung Thành đã bắt đầu trở nên phấn khích.

Cố Thiệu Dũng cầm một chai rượu Mao Đài mở ra, cung kính rót rượu cho đám người Âu Dương Trung Thần, Tiền tổng, Lâm tổng, tư thái đó thật sự là vô cùng cung kính.

“Âu Dương tổng, con bé Họa Y này có khi quá thẳng, hôm qua sau khi chọc ông không vui, trở về cũng có chút hối hận, vừa nghe thấy ông cho nó cơ hội nhận lỗi…”

Âu Dương Trung Thành liếc nhìn Cố Thiệu Dũng, Cố Thiệu Dũng bỗng im miệng, lời trong miệng đều không dám nói tiếp nữa.

Cố Thiệu Phong thấy bầu không khí có hơi trầm, vội cầm ly rượu lên nói: “Âu Dương tổng, chúng tôi là trưởng bối của Họa Y, cũng có trách nhiệm không thể đùn đẩy, chúng tôi nâng ly nhận lỗi trước.

“Ông tính là cái thá gì, ông cảm thấy ông có tư cách nhận lỗi với tôi sao.”

Âu Dương tổng lạnh mặt nói.

Cố Thiệu Phong mặt mày ngại ngùng, cười gượng nói: “Không có, tôi tự nhiên không có tư cách nhận lỗi với ông rồi, tôi bây giờ bảo Họa Y đến nhận lỗi với ông.”

Để ly rượu xuống, Cố Thiệu Phong hằn học lườm Cố Họa Y.

Cố Bội Sam ở dưới bàn dùng chân đá Cố Họa Y, bất mãn nói: “Làm cái gì hả, còn có chút mắt nhìn nào không, mau đi kính rượu nhận lỗi với Âu Dương tổng.”

Trong lòng Cố Họa Y đắng chát, do dự một lát, miễn cưỡng cầm ly rượu trước mặt lên, đứng dậy.

“Âu Dương tổng, hôm qua… hôm qua là tôi sai rồi, tôi cạn ly rượu nhận lỗi này với ông.”

Âu Dương tổng liếc nhìn Tiền tổng, Tiền tổng lập tức mở miệng nói: “Cố tổng, thái độ nhận lỗi này của cô là không được, cầm ly rượu nhỏ như vậy, sao có thể thể hiện thành ý chứ, đổi ly lớn nhận lỗi mới được.”

Cố Tuấn Hào lập tức lấy chiếc ly thủy tinh trên bàn để ở trước mặt Cố Họa Y, sau đó cầm chai Mao Đài rót đầy chiếc ly thủy tinh.

Một ly đó rót đầy là 50 ml, người bình thường uống 50 ml rượu trắng đều phải chia thành mấy ngụm mới uống hết.

“Như này mới đúng, ly lớn mới có thể thể hiện thành ý, hợp đồng trước đó bàn với Âu Dương tổng, trên bàn thì phải uống hết chai rượu trắng mới có thể bàn, có điều Âu Dương tổng cũng là người thương hoa tiếc ngọc, cô dùng 50 ml kính rượu nhận lỗi đã là Âu Dương tổng khoan hồng độ lượng rồi.”

Tiền tổng cười híp mắt nói.

Lâm tổng cũng cười theo: “Có điều nhận lỗi cũng không thể cách bàn được, Cố tổng có phải là nên đi tới vài bước, đến bên cạnh Âu Dương tổng kính rượu nhận lỗi, với cả, quy tắc cũ đều là tự phạt ba ly, Cố tổng cũng phải tuân thủ.”

Sắc mặt của Cố Họa Y trở nên tái nhợt, một hơi uống hết ba ly, vậy sợ là không cần mấy phút thì đầu óc quay cuồng rồi.

“Họa Y, cô còn ngây ra đó làm gì, còn không mau qua kính rượu nhận tội, chỉ là uống ba ly rượu mà thôi, đã là Âu Dương tổng đại nhân đại lượng rồi.”

Cố Tuấn Hào hàm hồ nói.

Cố Bội Sam đưa tay đẩy eo của Cố Họa Y, đẩy Cố Họa Y đi về phía Âu Dương Trung Thành.

Ánh mắt của Âu Dương Trung Thành nóng bỏng nhìn chằm chằm Cố Họa Y, vốn dĩ sắc mặt lạnh nhạt, bỗng lộ ra nụ cười dịu dàng.

“Họa Y à, cô nhìn cô xem, hôm qua nếu ngoan ngoãn, đâu có chuyện của ngày hôm nay, có điều người trẻ tuổi đều manh động, tôi hiểu, hôm nay cô chắc sẽ không xúc động nữa đâu nhỉ?”

Ý tứ trong lời Âu Dương Trung Thành đã không thể rõ ràng hơn được nữa, chỉ cần không phải đồ ngốc, đều có thể nghe hiểu Âu Dương Trung Thành muốn làm cái gì.

“Âu Dương tổng, tôi cạn trước, sau khi tự phạt ba ly, hy vọng ông có thể nương tay.”

Giọng nói của Cố Họa Y khô khốc nói.

“Hửm?”

Âu Dương Trung Thành phá ra một âm mũi dài, sắc mặt trở nên có hơi âm trầm, đối với câu trả lời của Cố Họa Y rất bất mãn.

“Cố Họa Y, cô đây là có ý gì, là tôi nói không rõ, hay là cô không nghe hiểu?”

Âu Dương Trung Thành đè nén lửa giận nói.

“Cố tổng, Âu Dương tổng của chúng tôi đã đặt phòng rồi, hôm nay cô không cần trở về, hầu hạ tốt cho Âu Dương tổng cái gì cũng dễ nói, đừng nói những đơn hàng đó của các cô, sau này có Âu Dương tổng chiếu cố, trong hai ba năm thành tích của nhà họ Cố lên một tầm cao mới đều là chuyện rất dễ dàng.” Tiền tổng giúp đỡ vào.

Cố Họa Y cười thê lương, để ly rượu cầm trong tay lên bàn.

Đây là đang thể hiện rõ thái độ của mình, Cố Họa Y không đáp ứng điều kiện của Âu Dương Trung Thành, căn bản không có từng nghĩ đến chuyện ở lại qua đêm.

Nhìn thấy Cố Họa Y để ly rượu xuống, Âu Dương Trung Thành cười lạnh hai tiếng, ánh mắt nhìn sang đám người Cố Thiệu Dũng.

Đám người Cố Thiệu Dũng như rơi vào hố băng, cảm thấy máu toàn thật đều lạnh toát, đều muốn cùng đi trói Cố Họa Y lại, trực tiếp đưa lên giường của Âu Dương Trung Thành.

“Họa Y! Chú ý thái độ của cháu, cháu sao lại nói chuyện với Âu Dương tổng như thế, cầm ly rượu lên, Âu Dương tổng bảo cháu làm cái gì thì cháu làm cái đó!”

Cố Thiệu Dũng tức giận quát.

Cố Tuấn Hào nheo mắt, cười lạnh nói: “Yêu cầu của Âu Dương tổng lại đâu có quá đáng, có thể hầu hạ Âu Dương tổng, đó là chuyện là bao nhiêu người mong ước, cô sao lại nghĩ không thông suốt như thế chứ.”

“Cô trước đây vì để lấy được hợp đồng không phải đã bồi ngủ rồi sao, sao giờ còn giả bộ thánh khiết gì nữa, đã làm một lần thì có lần thứ hai, đừng ở đây diễn nữa, chúng tôi đều biết cô từng làm chuyện gì.”

Cố Bội Sam khinh bỉ nói.

Cố Thiệu Phong đứng dậy, đi đến bên cạnh Cố Họa Y khuyên bảo: “Họa Y, lần trước cháu đã hy sinh vì gia tộc, mọi người đều nhìn thấy, trong lòng rất cảm kích cháu, lần này Âu Dương tổng nhìn trúng cháu đó là cũng là phúc phận, cháu tiếp tục hy sinh, ngủ cùng ai không phải là ngủ cùng chứ.”

“Chú! Các người!”

Cố Họa Y tức đến cả người run rẩy, không ngờ những họ hàng này vậy mà ngược lại đổi trắng thay đen bôi nhọ cô, hơn nữa còn ở đây bịa ra tin đồn thất thiệt!

“Tôi trước giờ đều chưa từng làm chuyện bồi ngủ! Các người ai thích bồi ngủ thì đi mà làm! Chuyện này tôi không liên quan, tôi không nhận lỗi, tôi không có sai!”

Cố Họa Y thét xong thì xoay người đi, Cố Thiệu Phong kéo lại thì túm vào khoảng không, gương mắt nhìn Cố Họa Y xông về phía cửa phòng bao.

Đám người Cố Thiệu Dũng cũng đều sững ra, bị Cố Họa Y nháo cho mà ngây ngẩn cả người, nghĩ đến lửa giận của Âu Dương Trung Thành sau khi Cố Họa Y đi, đó tuyệt đối là muốn thiêu chết tất cả mọi người của nhà họ Cố!

Âu Dương Trung Thành cười âm hiểm, không hề có biểu cảm gì mà nhìn bóng lưng của Cố Họa Y.

“Thật là đanh đá, có điều tôi thích thuần phục người có tính khí như này, chơi mà cam chịu thì quá không thú vị rồi.”

Âu Dương Trung Thành nhàn nhã nói, giống như nhất định không lo lắng Cố Họa Y chạy mất.

“Âu Dương tổng ông thật là lợi hại, sớm đã dự liệu tới một bước này, Cố Họa Y cô ta cho dù là Tôn Ngộ Không, đều không thoát khỏi lòng bàn tay của phật tổ Như Lai ông.”

Tiền tổng nịnh nọt nói.

“Ha ha ha.”

Âu Dương Trung Thành cười đắc ý hai tiếng, ánh mắt nhìn về phía cửa phòng bao.

Cố Họa Y đã kéo mở cửa phòng bao ra, cái nhìn thấy là một đám vệ sĩ thân hình vạm vỡ.

“Cô Cố mời quay lại, không có mệnh lệnh của Âu Dương tổng, ai cũng không thể rời khỏi phòng bao.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK