Lúc nãy anh ta lại dám kêu cánh tay đắc lực của ngài Thiên cút đi, đây không phải là đang muốn chết à, anh ta nhịn không được mà đánh mình mấy bàn tay, cho là mình quá ngu ngốc.
“Anh Bưu, là tôi có mắt không trọng, mắt của tôi bị chó ăn rồi, anh đừng tức giận” Tên nhà giàu mới nổi vội vàng nói năng nhẹ nhàng không ngừng cầu xin.
Bưu xem thường nhìn thoáng qua anh ta rồi nói: “Tôi sẽ không tức giận bởi vì một người không có đầu óc như cậu”
Lúc này, tên nhà giàu mới nổi mới cảm thấy may mắn, nhẹ nhàng thở ra một hơi, sau đó anh ta mới phát hiện có một vấn đề quan trọng, nhịn không được mà lên tiếng nói: “Anh Bưu, lúc nãy anh đã nói tôi làm chậm trở công việc của ngài Thiên, cái này là có chuyện gì vậy?”
Có thể nói đây là lần đầu tiên mà anh ta và anh Bưu gặp nhau, mà anh ta chưa từng gặp qua ngài Thiên, tại sao lại làm chậm trễ chuyện lớn của ngài Thiên, câu nói này không biết bắt đầu nói từ đầu, cái này khiến cho anh ta không hiểu gì hết.
Người phụ nữ cũng nhẹ gật đầu, muốn chứng minh là mình vô tội, kể từ khi biết thân phận của anh Bưu, cô ta cũng không dám khóc lóc om sòm nữa. Lúc này, Bưu mới nhìn Lý Phàm rồi thản nhiên nói: “Anh Lý là bạn của ngài Thiên chúng tôi, ngài Thiên mời anh Lý đi gặp ngài Thiên, các người lại dám làm lãng phí thời gian của anh Lý”
Sau khi tên nhà giàu mới nổi và người phụ nữ nghe xong thì đều hít vào một hơi, có làm như thế nào bọn họ cũng không nghĩ tới là Lý Phàm lại quen biết với ngài Thiên.
Tên nhà giàu mới nổi nhanh chóng bắt lấy trọng điểm, trọng điểm là không phải Lý Phàm chủ động đi tìm ngài Thiên mà là ngài Thiên mời anh Lý đến đó, người này phải có mặt mũi lớn bao nhiêu mới có thể được ngài Thiên phái cánh tay đắc lực của mình đến mời.
Cùng lúc đó, nhân viên bán hàng nữ cũng sợ đến ngây người, thiếu chút nữa là cô ta đã bị dọa đứng không vững, mặc dù cô ta bị sai bảo nhưng
mà cô ta cũng coi như là đồng lõa.
Bây giờ trong lòng của cô ta hối hận biết bao nhiêu, nếu như biết như vậy thì có đánh chết cô ta cũng sẽ không vì món tiền nhỏ nhoi này mà đuổi Lý Phàm ra ngoài.
Mặc dù Trúc Hoa Nguyệt không biết ngài Thiên là ai, nhưng mà cô ta nhìn thấy sau khi những người đó nhắc tới tên ngài Thiên thì liền trở nên e ngại, ít nhiều gì cô ta cũng hiểu được một chút, cô ta nhịn không được mà nhìn về phía Lý Phàm, ánh mắt có mấy phần kinh ngạc, không ngờ tới là địa vị của cái tên này lại cao như thế.
“Anh Lý, tôi đến trễ, thật sự xin lỗi” Bưu nói rất thành khẩn Lý Phàm cười nói: “Tốc độ này đã rất nhanh rồi”
Anh không thể không nói đúng là tốc độ này rất nhanh, nơi đây cách với vị trí của Sở Trung Thiên đến mười mấy em, mà Bưu lại chạy đến đây sớm hơn mười phút, có thể thấy được đối phương để bụng chuyện này bao nhiêu.
Bưu lạnh lùng quay đầu nhìn về phía tên nhà giàu mới nổi và người phụ nữz quát lớn một tiếng: “Còn không mau nói xin lỗi với anh Lý đi?” “Anh Lý, tôi xin lỗi, chúng tôi không dám nữa” Tên nhà giàu mới nổi và người phụ nữ đều nghe lời, lần này bọn họ mới biết được cái gì gọi là thiên ngoại hữu thiên nhân ngoại hữu nhân.
Bưu tức giận trợn mắt nói: “Các người nghĩ còn có lần sau nữa hả, còn có muốn kiếp sau luôn không?”
“Là do chúng tôi vụng về nói sai, không không không chúng tôi lập tức biến mất” Tên nhà giàu mới nổi và người phụ nữ sợ hãi vội vàng khoát tay chạy ra ngoài như ngựa không ngừng vó, bộ dạng vô cùng chật vật.
Bọn họ cho là mình trúng được mấy chục tỷ xổ số thì đã hay lắm rồi, kết quả vừa mới đến đây thì lại đá phải một miếng sắt. Lý Phàm quay đầu chỉ vào những bộ quần áo đã được Trúc Hoa Nguyệt chọn, nói: “Bao nhiêu tiền?
Nhân viên bán hàng nữ biết mối quan hệ của Lý Phàm và ngài Thiên tốt như thế, cô ta làm gì dám đòi tiền đối phương, cộng với việc lúc nãy cô ta đã đắc tội với Lý Phàm, cô ta nhanh chóng nịnh hót, khoát tay nói: "Anh Lý, lúc này là do tôi không đúng, làm chậm trễ thời gian quý giá của anh, tôi xin lỗi anh, tôi muốn tặng những thứ này cho anh”