Sở Trung Thiên nghe thấy vậy thì vội nói: “Cậu Lý, chuyện này chắc chắn có gì đó không ổn, cậu nhất định đừng ra ngoài.”
Lý Phàm cười nói: “Cho dù tôi không ra ngoài, chúng ta cứ ở mãi trong đây cũng không phải chuyện tốt, ông yên tâm, tôi sẽ không xảy ra chuyện gì đâu.”
Sở Trung Thiên thấy ánh mắt tự tin của Lý Phàm, ông ta thở dài, lúc này mới tôn trọng lựa chọn của đối phương.
Ông ta tin rằng Lý Phàm xuất hiện chắc chắn có thể thành công, nên lúc này ông ta không nói gì nữa.
“Cậu Lý, cậu nhất định phải bảo trọng, đừng để xảy ra bất cứ chuyện gì.” Sở Trung Thiên nói.
Lý Phàm cười nói: “Yên tâm đi, tôi sẽ không xảy ra chuyện gì đâu.”
Lúc này Lý Phàm mới ra ngoài.
Anh muốn xem xem đám sát thủ mà nước Anh Đào phái tới như thế nào.
Sau khi ra ngoài, Lý Phàm liền nghe thấy tiếng thì thầm xung quanh.
Tuy đám người này nói chuyện với nhau bằng tiếng nước Anh Đào, nhưng ít nhiều Lý Phàm cũng có thể hiểu được.
Cuộc nói chuyện của đám người này đa phần đều là đang cười nhạo anh ra ngoài tìm cái chết.
“Các vị trốn trốn nấp nấp như vậy cũng có chút bỉ ổi quá đấy, chẳng trách người của nước Anh Đào toàn là đám tiểu nhân chuyên đánh lén.” Lý Phàm biết nói lời khách sáo cũng vô dụng, thà bóc phốt thẳng thừng còn hơn.
Đám thích khách nước Anh Đào đang ẩn nấp kia nghe thấy vậy, sắc mặt đều trở nên khó coi, bọn họ không ngờ Lý Phàm lại sỉ nhục bọn họ như vậy.
Đột nhiên, hơn chục bóng đen xuất hiện.
Đám người này đều mặc đồ đi đêm, đeo mặt nạ màu đen, ngoài vóc dáng ra thì hoàn toàn không thể thấy rõ bọn họ trông như thế nào.
Trong tay của mỗi người đều cầm một con dao găm, bọn họ bày ra tư thế sẵn sàng chiến đấu với Lý Phàm.
Lý Phàm cảm thấy cách ăn mặc của đám người này có chút quen thuộc, anh nghe nói nước Anh Đào có Ninja, anh cho rằng chỉ có thể thấy được ở trong phim hoặc hoạt hình, có điều đây là lần đầu tiên anh nhìn thấy Ninja trong hiện thực.
“Hóa ra là một đám Ninja à.” Lý Phàm nhàn nhạt nói.
Đám Ninja kia nghe thấy vậy, sắc mặt đều trầm xuống, bọn họ cho rằng đối phương đang chế giễu bọn họ, bọn họ đã quyết định xong rồi, phải cho đối phương đẹp mặt, nếu không, đối phương chắc chắn sẽ vô pháp vô thiên.
Lúc Lý Phàm nhìn thấy dáng vẻ của đám Ninja kia, cảm xúc của anh không quá dao động, anh đã sớm hiểu rõ điều này, nếu đã có một trận đại chiến, vậy thì không thể tránh khỏi có một trận đại chiến khác.
“Tới đi, tôi muốn xem xem bản lĩnh của mấy người như thế nào.” Lý Phàm cười khẩy nói, đồng thời còn móc ngón tay về phía đám Ninja.
Sở Trung Thiên nhìn thấy tình hình ở ngoài này, ông ta căng thẳng lau mồ hôi trên trán, có điều trong lòng ông ta vẫn rất kính phục cậu Lý, đối diện với tình huống như vậy mà còn khiêu khích đám Ninja nước Anh Đào, lá gan cũng lớn thật đó.
Nếu đổi lại là người khác, chắc chắn sẽ không có gan làm ra chuyện như vậy.
Cách tấn công của đám Ninja kia rất có trật tự, chẳng mấy chốc bọn họ đã bao vây Lý Phàm lại thành một vòng tròn lớn.
“Lên.” Một Ninja nước Anh Đào trong số đó lên tiếng.
Ngay lập tức những người khác đều xông về phía Lý Phàm, Lý Phàm thấy vậy lập tức nhảy bật ra ngoài, thoát khỏi vòng bao vây.
Đám Ninja nước Anh Đào thấy vậy đều hít sâu một hơi, không dám tin những gì xảy ra trước mắt là thật, đám Ninja nước Anh Đào ngơ hết ra, giống như bọn họ vừa nhìn thấy một chuyện không thể tin nổi vậy.
“Chuyện này là như thế nào?” Đám Ninja nước Anh Đào ai nấy đều vô cùng chấn động, sức bật này vượt xa khỏi tưởng tượng của bọn họ.
Lý Phàm nhàn nhạt nói: “Thực lực của mấy người chỉ có vậy thôi sao, cứ dốc hết sức ra xem nào.”