Mục lục
Thiếu chủ bí mật – Lý Phàm (Truyện full tác giả: Phi Điểu Bất Tuyệt)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Quỷ Hổ và thượng sư Đa Luân ngồi trên ban công trò chuyện bâng quơ với nhau, ánh mắt của họ đều hướng về con đường quanh co dẫn đến ngôi biệt thự trên đỉnh núi.

“Đã hơn một tiếng đồng hồ mà Lý Phàm vẫn chưa xuất hiện, Đa Luân, có lẽ ông đã tính toán nhầm rồi.”

Ngón cái bên tay phải của thượng sư Đa Luân bấm bấm nhanh trên đốt của bốn ngón còn lại, như thể ngón cái bị co giật vậy.

Đột nhiên, ngón tay cái đang bấm bấm tính toán của thượng sư Đa Luân dừng lại, ánh mắt thâm thúy nhìn về phía xa xăm.

“Đã đến lúc rồi, Lý Phàm sẽ sớm tới thôi.”

Khi thượng sư Đa Luân vừa dứt lời, xe của Lý Phàm đã lao vào con đường Bàn Sơn.

Nhìn thấy ánh sáng đèn xe ở đó, Quỷ Hổ đột nhiên đứng bật dậy.

“Ông cũng có chút bản lĩnh đấy nhỉ, tính toán đúng là không lệch đi phần nào, nhưng không biết ông có tính ra được kết cục của chúng ta hay không.” Quỷ Hổ chắp tay nói.

“Đương nhiên là vô cùng tốt đẹp rồi, chúng ta đã tiến một bước dài để hướng về thắng lợi đấy.” Thượng sư Đa Luân cười nói.

“Ha ha ha, vậy thì tốt, chúng ta chuẩn bị mà đón nhận thành quả chiến thắng thôi.”

Quỷ Hổ và thượng sư Đa Luân đưa mắt nhìn nhau rồi mỉm cười, bóng dáng của hai người họ đột nhiên biến mất.

Xe của Lý Phàm dừng lại ở trước cửa biệt thự trên đỉnh núi, Phương Nhược Tuyết xuống xe đi vào bên trong.

Bước vào biệt thự, Lý Phàm nhìn ngó xung quanh, khi nhìn thấy vài chỗ đã được bố trí đặc biệt, có dấu vết từng bị động chạm vào, khóe miệng của anh hiện lên một nụ cười.

Phương Nhược Tuyết nhìn trái ngó phải, thấy trong biệt thự trống huơ trống hoắc không có ai, cô ta cau mày nói: “Anh đưa tôi đến nhà anh làm gì? Không phải anh nói sẽ báo thù cho người nhà của tôi hay sao!”

“Tôi đưa cô đến đây để báo thù cho họ, kẻ sát hại người nhà của cô đang ở đây.”

Lý Phàm bình tĩnh nói.

Phương Nhược Tuyết lại liếc nhìn căn biệt thự hoang vắng, cười nhạt nói: “Anh đang đùa đấy à, ở đây làm gì có kẻ sát hại người nhà của tôi!”

“Chỉ là cô không nhìn thấy mà thôi, bọn họ đang ở đây, Quỷ Hổ, anh có thể bước ra được rồi, không cần phải trốn lui trốn lủi nữa.”

Ngay khi Lý Phàm vừa cất lời, hắn ta đã xuất hiện trong tầm mắt của Lý Phàm và Phương Nhược Tuyết.

Cô ta kinh ngạc hét lên khi thấy Quỷ Hổ đột ngột xuất hiện, sau đó nép mình vào trong lòng của Lý Phàm, hai cánh tay ôm chặt lấy eo của anh.

“Hắn ta, chính là hắn ta đã giết hết người nhà của tôi! Hắn ta chính là kẻ hung thủ kia!”

Phương Nhược Tuyết hét lên.

“Bình tĩnh đi, tôi biết hắn ta chính là kẻ hung thủ kia.”

Lý Phàm xoa dịu cảm xúc của Phương Nhược Tuyết.

Quỷ Hổ cười nham nhở rồi đi về phía Lý Phàm: “Thằng nhóc này cũng khá đấy chứ, biết rằng bọn tao muốn điệu hổ ly sơn nên đã giấu vợ mày và mấy người kia đi trước rồi.”

“Hại nhân chi tâm bất khả hữu, phòng nhân chi tâm bất khả vô. Tôi chỉ cẩn thận để không phạm phải sai lầm lớn mà thôi.”

Lý Phàm theo dõi bước đi của Quỷ Hổ, tính toán khi nào nên đột ngột tấn công hắn ta.

Mà Quỷ Hổ cũng đang tính toán khoảng cách an toàn, khi còn cách Lý Phàm khoảng sáu bước thì hắn ta đã dừng lại.

Hắn ta đưa mắt nhìn về phía sau lưng Lý Phàm, thượng sư Đa Luân đã lặng lẽ xuất hiện không một tiếng động.

Lúc này, có thêm hai vòng quay trong tay của ông ta, một làm bằng vàng và một làm bằng bạc, mà trên eo còn treo thêm hai vòng quay. Chính vì những vòng quay này mà ông ta mới được gọi là thượng sư Đa Luân.

Nhìn thấy Lý Phàm dường như hoàn toàn không phát hiện ra sự xuất hiện của ông ta, nụ cười trên khuôn mặt của Quỷ Hổ càng ngày càng rạng rỡ.

“Lý Phàm, mày giết cháu trai của tao, tao nhất định phải tìm mày để trả món nợ này.”

Hắn ta bắt đầu thu hút sự chú ý của Lý Phàm.

Anh cười khẩy nói: “Bọn họ đều đáng chết cả, ông bố trí nhiều như vậy, thậm chí còn giết không biết bao nhiêu người nhà họ Phương, không phải chỉ để nói chuyện phiếm với tôi đúng không?”

“Đương nhiên không phải, Phương Nhược Tuyết, cô muốn báo thù sao? Kẻ thù của cô không phải tôi, mà chính là Lý Phàm đang đứng ngay bên cạnh đấy, bọn họ vì anh ta mà chết, cô còn không mau giết người trả thù!”

Khi Quỷ Hồ vừa dứt lời, không biết từ lúc nào Phương Nhược Tuyết đã cầm một con dao găm trên tay, đâm thẳng vào tim của Lý Phàm đang ở trước mặt.

Bởi vì Lý Phàm bị lời nói của hắn ta đánh lạc hướng nên lúc phản ứng lại thì đã muộn rồi.

Khi anh lùi về phía sau, con dao găm của Phương Nhược Tuyết đã xuyên qua lớp áo khoác và gần như đã đâm vào tim của anh.

Cùng lúc đó thượng sư Đa Luân đột nhiên lao ra, hai vòng xoay một cao một thấp trong tay chém về phía Lý Phàm.

Vòng xoay vàng xoẹt tới cổ, còn vòng bạc thì hướng về phía eo của Lý Phàm. Bất kể là vòng nào chạm vào người thì cũng sẽ khiến anh không chết thì cũng tàn phế.

Lý Phàm nghe thấy tiếng gió rít dữ dằn từ phía sau lưng truyền đến, hiểu ra phía sau đang có người mai phục, đoán chừng chắc là thượng sư Đa Luân.

Sự phục kích hai người bọn họ không làm Lý Phàm bất ngờ, nhưng hành động ra tay đột ngột của Phương Nhược Tuyết mới khiến anh cảm thấy kinh ngạc.

Lý Phàm cảm thấy cho dù trong lòng cô ta có căm hận đến mức nào thì cũng sẽ không làm như vậy với mình.

Nhưng mà lúc này không còn thời gian để Lý Phàm suy nghĩ kỹ càng, anh đã dừng bước, đột nhiên tiến lên phía trước cúi người xuống nhảy ra ngoài.

“Hay lắm! Để xem hôm nay mày chạy đi đằng nào!”

Quỷ Hổ hét lên một tiếng, cầm Quỷ Thủ Đại Đao trong tay, ngăn anh tiếp tục di chuyển.

Lý Phàm cau mày, hai tay đưa ra đỡ lấy thanh đao đang vung tới phía mình.

Trong mắt Quỷ Hổ vụt ra một luồng ánh sáng chói mắt, sau đó thanh Quỷ Thủ Đại Đao trong tay vút lên một nhát, chém tới hai tay vung lên của Lý Phàm, muốn chặt đứt đi.

Cùng lúc đó hai cánh tay của Lý Phàm đập vào thanh đao, khi mu bàn tay chạm vào nó, thanh đao phát ra tiếng như nổ tung, sau đó biến thành hàng trăm hàng ngàn mảnh vỡ.

“Sao lại như vậy được!”

Đôi mắt kinh ngạc của Quỷ Hổ sắp lòi ra ngoài, đó là thanh Quỷ Thủ Đại Đao được chế tạo thêm cả sắt thiên thạch từ ngoài vũ trụ, không ngờ lại bị Lý Phàm tung một cú làm vỡ vụn như thế, cho dù có ăn thịt anh Uy cũng không thể mạnh như vậy được.

“Không có chuyện gì là không thể, mối thù của cháu trai, e là không báo được rồi, chết đi!”

Lý Phàm không hề nương tay, lợi dụng lúc Quỷ Hổ đang bất ngờ tung nắm đấm thật mạnh vào ngực của hắn ta.

Xương sườn của Quỷ Hổ ngay lập tức bị gãy mười mấy cái, toàn bộ lồng ngực bị lõm vào.

Hắn ta bị văng ra ngoài há miệng phun ra một dòng máu đỏ tươi, ngã xuống đất hoàn toàn bất tỉnh nhân sự.

Nhìn bộ dạng thảm hại của hắn ta, thượng sư Đa Luân tức thì cảm thấy da đầu tê dại.

Trình độ võ công của ông ta cũng chỉ không phân cao thấp với Quỷ Hổ mà thôi, lúc này hắn ta còn không phải đối thủ của Lý Phàm, thượng sư Đa Luân cũng không ôm mộng ảo tưởng nữa, nghĩ đến ba mươi sáu kế chuồn là thượng sách.

Ông ta vừa xoay người chuẩn bị rời đi nhưng vừa bước chân ra thì đột nhiên nghe thấy phía sau vang lên âm thanh gì đó kỳ lạ.

Thượng sư Đa Luân hoảng loạn quay đầu lại, nhìn thấy lòng bàn tay của Lý Phàm đang vỗ mạnh trên vai mình.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK