Vì thế ông ta cảm thấy rất bất ngờ, lúc lâu sau đầu óc vẫn mơ hồ, không nghĩ tới cậu Lý lại ra tay mạnh mẽ như thế.
Mà lúc này, Lý Phàm đã tìm ra chỗ của các sát thủ kia, sau khi phát hiện, anh dứt khoát ném ra mấy tàn thuốc.
Các sát thủ lập tức chửi thề một tràng, sau đó thi nhau nổ súng về phía Lý Phàm.
Nhưng mà sau đó, bọn họ đều choáng váng, bởi vì công phu tránh né của Lý Phàm quá lợi hại, đạn bọn họ bắn ra hầu như không phát nào trúng, nếu bản thân không chứng kiến thì bọn họ sẽ không tin đây là sự thật.
Điều này đúng là vượt quá tưởng tượng của bọn họ, vì thế bọn họ rất kinh hãi, lúc lâu sau vẫn cảm thấy mờ mịt.
Mấy tên sát thủ hít sâu một hơi, cảm thấy rất bất ngờ vì điều này.
"Tên này quá mạnh." Mấy sát thủ thầm nghĩ, bọn họ đều không nghĩ tới công phu tránh né của Lý Phàm lại nhanh như vậy.
Mấy người bỗng cảm giác được tính nghiêm trọng của nhiệm vụ này, bọn họ vốn rất tự tin vào bản thân, khi bọn họ nhìn thấy Lý Phàm, đều bất giác trở nên buồn bã, không biết nên nói gì.
"Thằng nhóc, mày sẽ không thoát khỏi lòng bàn tay của chúng tao, xem chiêu." Đám sát thủ điên cuồng tấn công, bọn họ cũng không tin Lý Phàm lợi hại đến mức nào, bọn họ đồng thời tiến lên, còn không tin không bắt được Lý Phàm.
Lý Phàm linh hoạt né tránh, cũng cầm lấy cục đá phản kích, gan bàn tay mấy tên sát thủ run lên, súng trong tay rơi ngay xuống mặt đất.
Lý Phàm cũng không bất ngờ lắm, điều này đã sớm nằm trong dự đoán của anh, mấy tên sát thủ này muốn chơi cùng mình, đúng là không biết lượng sức.
Mỗi đòn của Lý Phàm đều khiến mấy tên sát thủ đó khó lòng phòng bị.
Mấy tên sát thủ đều choáng váng, tên nào tên đó trợn tròn hai mắt, cảm thấy khó tin.
Đánh nhau một lúc, Lý Phàm đã tới trước mặt mấy tên sát thủ, lúc này đứng trước mặt Lý Phàm, từ mấy chục người, biến thành mười mấy người.
Mấy tên sát thủ quả quyết móc dao găm ra, chuẩn bị cận chiến.
Bọn họ tấn công điên cuồng khiến không khí gần như bị xé toạc ra, Lý Phàm không thể phủ nhận sự tấn công của mấy tên sát thủ này rất lợi hại, khiến người ta căn bản chẳng thể đề phòng.
Nếu mấy tên sát thủ đó gặp được những người khác, thì chắc chắn có thể hoàn thành nhiệm vụ một cách gọn gẽ, nhưng mà bọn họ lại gặp phải Lý Phàm, Lý Phàm không phải người bình thường, bọn họ gặp phải Lý Phàm thì chỉ có nước chạy trốn.
Lý Phàm khẽ cười một tiếng: "Các người không phải đối thủ của tôi, nên đừng tự rước lấy phiền phức nữa."
Mấy tên sát thủ đều sợ ngây người, lục tục lui về phía sau mấy bước, bây giờ bọn họ chỉ có một ý nghĩ là thoát khỏi nơi này.
Tất nhiên, Lý Phàm sẽ không cho bọn họ cơ hội chạy trốn, đã đến nơi này thì đừng nghĩ đến chuyện rời đi.
Anh chỉ phế bỏ tay chân mà không lấy mạng bọn họ thì cũng đã xem như nương tay với bọn họ rồi.
Mấy tên sát thủ tuyệt vọng gào thét, ngã rạp hết xuống đất.
Mà lúc này, Lý Phàm hít sâu một hơi, quay người trực tiếp rời đi.
Không thể nói mấy tên sát thủ hối hận cỡ nào, nếu bọn họ sớm biết Lý Phàm đáng sợ như vậy thì đánh chết bọn họ cũng không dám tới, nếu có cỗ máy thời gian, chắc chắn bọn họ đều sẽ lập tức tát mình một tát, làm sao lại vì chút tiền mà bị quỷ ám nữa.
Lần này thì tốt rồi, suýt chút nữa thì mất mạng rồi.
Lý Phàm đột nhiên xoay người lại, mấy tên sát thủ đều không dám động đậy, trán đổ mồ hôi lạnh.
Lý Phàm hỏi: "Ngoài các người thì còn có ai đến nữa không?"
"Không có." Mấy tên sát thủ rối rít lắc đầu.