Mục lục
Thiếu chủ bí mật – Lý Phàm (Truyện full tác giả: Phi Điểu Bất Tuyệt)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sở Trung Thiên nhìn chằm chằm xe chở đất trước mặt để nhìn kỹ, sau đó lạnh giọng nói: “Phân phó xuống, để xe phía sau tăng tốc độ lái lên chặn lại, nếu như không ngăn được thì đâm cho tôi! Một chiếc đâm không dừng thì hai chiếc!”

“Vâng.”

Thủ hạ lập lập tức tiến hành thông báo.

Sở Trung Thiên liếc nhìn nghiêng phía trước, thấy được xe của Cố Họa Y đậu ở ven đường, mà chiếc xe chở đất lái ở phía trước nhất đã đổi phương hướng, muốn đâm nghiêng phía đối diện xe đang đậu của Cố Họa Y.

“Đệt mẹ nó!”

Sở Trung Thiên văng tục, sau đó giận dữ hét: “Tăng tốc độ xông tới! Ngăn lại chiếc xe chở đất kia!”

“A?”

Tài xế sững sốt một chút, không rõ ràng Sở Trung Thiên là muốn cho mình đâm, hay là phải để cho xe phía sau đâm.

“A cái đầu ngươi! Mau tăng tốc độ, đạp lút cần ga!”

Con ngươi của Sở Trung Thiên cũng đỏ rồi, điên cuồng gầm thét tài xế.

“Ngài Thiên ngài yên tĩnh một chút, ngài là thân thể vạn kim, sao có thể mạo hiểm như vậy, vẫn nên để anh em phía sau đi cản đi.”

Thủ hạ vẻ mặt đau khổ khuyên giải nói, nếu là thật sự đâm xe chở đất, hắn ngồi bên kia sẽ là phương hướng va chạm đánh vào kịch liệt nhất.

“Tôi tĩnh táo cái rắm! Tôi muốn điên rồi đây! Nếu ngài Lý xảy ra chuyện ngoài ý muốn, đừng nói là tôi, ngay cả mỗi cá nhân cả nhà các người cũng phải chôn theo ngài Lý! Không muốn chết cả nhà, bây giờ phải liều mạng!”

Lời của Sở Trung Thiên làm thủ hạ và tài xế sợ ngây người, hai người cũng không nghĩ tới chuyện sẽ nghiêm trọng như vậy.

Tài xế cắn răng một cái, vì tính mạng của người cả nhà, phải liều một lần, bằng không thật sự có thể sẽ chết cả nhà.

“Ngài Thiên ngồi vững, các người cũng thắt chặt dây an toàn!”

Tài xế một cước đạp lút cần ga, tốc độ của xe Mercedes Benz mau chóng tăng lên, rất nhanh đồng hồ đo tốc độ đã sắp nổi rồi.

Xe Mercedes Benz phiêu dật chuyển hướng, lái về phía giữa xe chở đất và xe của Cố Họa Y.

Khi đến gần xe chở đất, tài xế của Sở Trung Thiên hất tay lái một cái, xe Mercedes Benz đã nằm ngang giữa đường.

Tên cướp thấy xe Mercedes Benz cản đường, không chỉ không đạp thắng xe, ngược lại đạp cần ga ác hơn.

“Chết đi, đều đi chết đi!”

Tên cướp mặt mũi dữ tợn, hai tay gắt gao cầm tay lái, lái xe chở đất đâm thẳng vào xe của Sở Trung Thiên.

Phanh!

Tiếng va chạm kịch liệt vang lên, xe Mercedes Benz trong nháy mắt lõm xuống một lỗ lớn, mà xe chở đất dưới quán tính mạnh mẽ, đẩy xe Mercedes Benz tiếp tục đâm về phía trước.

Nửa dưới đầu xe bằng phẳng của xe chở đất cũng lõm vào một lỗ, bộ phận lõm vào kẹp gãy bắp chân của tên cướp, làm cho tên cướp không cách nào đạp cần ga nữa.

Cố Họa Y ngơ ngác nhìn vụ va chạm ngoài cửa xe, vừa mới nhìn thấy xe chở đất điên cuồng lái tới, lòng của Cố Họa Y đều lạnh rồi, cảm thấy lần này hẳn phải chết không thể nghi ngờ.

Nhưng đột nhiên xuất hiện xe Mercedes Benz ngăn ở trước xe chở đất, ngăn cản xe chở đất.

“Đây, đây là chuyện gì xảy ra, đều điên rồi sao.”

Cố Họa Y nhẹ giọng lẩm bẩm, đầu óc đã loạn thành một mảnh.

Lý Phàm ngẩng đầu nhìn về phía ngoài cửa xe, nhìn xe Mercedes Benz của Sở Trung Thiên cảm thấy quen thuộc như vậy, lại nhìn xe chở đất một cái, xuyên thấu qua cửa sổ thủy tính trước xe chở đất trước, Lý Phàm có thể thấy vẻ mặt dữ tợn của tài xế xe chở đất.

Đây là có dự mưu, là hướng về phía anh! Lý Phàm hết sức khẳng định đây là có người ở nhắm vào anh.

Nếu là nhắm vào anh mà đến, vậy chắc chắn sẽ không chỉ có một chiếc xe chở đất, khẳng định còn có chiếc thứ hai, chiếc thứ ba, thậm chí nhiều đối thủ hơn.

“Mau xuống xe, đi ra ngoài, rời khỏi nơi này!”

“Xuống xe?”

Cố Họa Y nghi ngờ một chút, cảm thấy lúc này trong xe mới là an toàn nhất.

“Mau.”

Lý Phàm đưa tay ra kéo cửa xe ra, dùng sức đẩy Cố Họa Y ra ngoài.

Giây phút nguy hiểm đến, cả người Lý Phàm cũng tinh thần hơn rất nhiều, mặc dù nhìn vẫn có chút yếu ớt, nhưng không còn dáng vẻ thoi thóp vừa bệnh.

Cố Họa Y vội vàng xuống xe, xoay người đỡ Lý Phàm, giúp Lý Phàm xuống xe.

Bên trong xe Mercedes Benz, tài xế và thủ hạ đều đã bể đầu chảy máu rơi vào hôn mê, Sở Trung Thiên cảm thấy đầu óc vo ve kêu, cảm thấy hồn phách cũng muốn từ trong thân thể bay ra ngoài.

Cố nén cảm giác đầu óc bất tỉnh nặng nề, Sở Trung Thiên cầm lấy điện thoại thủ hạ nắm chặt trong tay, mở gửi giọng nói giận dữ hét: “Ngăn lại xe chở đất, liều chết cũng phải ngăn lại!”

“Rõ! Ngài Thiên, các anh em khẳng định liều mạng ngăn lại!”

Thấy Sở Trung Thiên đã xung phong đi đầu, một đám thủ hạ đều đỏ con ngươi, mặc dù không biết Sở Trung Thiên tại sao liều mạng như vậy, nhưng đại lão cũng đã làm gương sáng rồi, bọn thủ hạ cũng hỏi được, thô bạo theo là được.

Bọn thủ hạ vốn còn có chút do dự đều không do dự nữa, từng chiếc xe đạp cần ga đâm về phía xe chở đất trước mặt.

Trong xe chở đất sau khi đâm, đau nhức làm cho gò má tên cướp cũng nhăn lại, khi tinh thần tên cướp có chút hoảng hốt giật giật chân, muốn tiếp tục đạp cần ga, một trận càng đau đớn kịch liệt từ bắp chân truyền lên.

Tên cướp biết bắp chân hắn ta bị kẹp gãy, đang suy nghĩ phải lái xe đi đâm mục tiêu là không có khả năng, chỉ có thể giao chuyện đâm thêm cho đồng đội.

Tên cướp nhịn đau cầm điện thoại di động lên hô: “Tôi bị một chiếc Mercedes ngăn cản một chút, bây giờ gãy chân, không có cách nào tiếp tục tiến hành đâm thêm, các người mau đâm thêm đi.”

“Nhận được, tôi lập tức đến đâm thêm, tuyệt đối không lưu lại người sống!”

Chiếc xe chở đất thứ hai bắt đầu gia tăng tốc độ, chuẩn bị tiếp tục đâm xe Cố Họa Y, nhưng chiếc xe chở đất thứ hai vừa bắt đầu tăng tốc, chỉ thấy đến mấy chiếc xe thương vụ từ phía sau và bên sườn phía sau đuổi tới.

“Mẹ nó, sao có nhiều xe như vậy!”

Tên cướp than phiền một tiếng, hung hăng chuyển tay lái, ép xe thương vụ ở sườn phía sau ra ngoài.

Thủ hạ còn lại của Sở Trung Thiên lái xe thương vụ, thấy tên cướp cậy mạnh như vậy, mỗi người đều lửa giận bốc lên, liều mạng cùng nhau đâm xe chở đất.

Phanh!

Phanh!

Phanh!

Tiếng va chạm liên tục phát ra, từng chiếc xe thương vụ đâm xe chở đất, dưới va chạm liên hoàn, rốt cuộc đâm xe chở đất dừng lại.

Nghe được tiếng va chạm liên tục, tim Cố Họa Y điên cuồng đập loạn lên, nhìn xe chở đất đâm tới bị một đám xe thương vụ điên cuồng ngăn lại, trên mặt mới hơi khôi phục chút huyết sắc.

“Lý Phàm, đây là chuyện gì xảy ra, tại sao có thể như vậy.”

“Đừng lo lắng, đây không phải là không sao rồi sao.”

Lý Phàm cầm thật chặt tay của Cố Họa Y, kéo Cố Họa Y đi về phía xe Mercedes Benz.

Mở ra cửa sau xe Mercedes Benz, nửa người trên của Sở Trung Thiên còn đang không ngừng đung đưa, va chạm tạo thành cảm giác hôn mê làm cho Sở Trung Thiên vô cùng khó chịu.

Chịu đựng cảm giác khó chịu liếc nhìn Lý Phàm đang mở cửa, Sở Trung Thiên lộ ra một nụ cười so với khóc còn khó coi hơn.

“Ngài Lý, chúng tôi tới coi như kịp thời rồi.”

“Kịp thời, khổ cực anh rồi.”

Cót két, cót két.

Một chuỗi tiếng thắng xe truyền tới, xe thương vụ ở bốn phía dừng lại, một đám thủ hạ của Sở Trung Thiên đều xuống xe, mau chóng vây quanh Lý Phàm và xe Mercedes Benz.

“Ngài Thiên, ngài không sao chứ.”

Một tên thủ hạ khẩn trương nhìn Sở Trung Thiên.

Phanh!

Không đợi Sở Trung Thiên nói chuyện, tiếng súng đột ngột vang lên, một tên thủ hạ bị bắn ngã xuống đất.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK