Khi đầu bếp đó chuẩn bị muốn động thủ, gã bị ánh mắt giáng thủ sư xinh đẹp đột nhiên nhìn qua dọa sợ, gã xoa xoa mồ hôi lạnh, trong thoáng chốc á khẩu không nói được gì.
Vẫn là lần đầu tiên gã bị một người phụ nữ dọa, trong thoáng chốc hốt hoảng không biết làm gì.
Giáng thủ sư xinh đẹp nhàn nhạt nói: “Bớt như vậy với tôi, anh đừng tưởng rằng tôi không biết trong lòng anh nghĩ gì sao? Nếu anh muốn động thủ, anh có thể thử một chút.”
Đầu bếp chợt không lời có thể nói, ít nhiều là bị dọa sợ, Lý Phàm cũng nếm một chút, nhàn nhạt nói: “Cái này đúng là khó ăn quá, quá sống rồi, nêm mù tạt ít, thêm vào đó chưa đủ độ sạch .”
Trước mắt giáng thủ sư xinh đẹp chợt sáng lên, giống như tìm được tri kỷ vậy, cười nói: “Không nghĩ tới anh còn hiểu sushi như vậy.”
Lý Phàm cười một tiếng, trước kia, vua sushi làm cho anh sushi chí tôn, cho nên đối với sushi, anh ít nhiều cũng có kinh nghiệm, dĩ nhiên, đều là nếm ra.
Sau khi đầu bếp đó nghe, cũng là nếm thử một miếng, sắc mặt gã lập tức khó nhìn, sushi lần này thật sự là một sự thất bại.
Nhưng nhiều người như vậy đều đang nhìn bên này, đầu bếp chợt không lời có thể nói, không biết nên nói gì cho phải, nếu gã trực tiếp nói xin lỗi, vậy há chẳng phải gã rất mất mặt?
Đối với mặt mũi, gã lại vô cùng quan tâm, cho nên gã không muốn phải nói xin lỗi chút nào.
“Hừ, tôi không tin, cậu hiểu sushi sao? Sushi khác nhau đương nhiên là có mùi vị khác nhau rồi.” Lúc này, khi đầu bếp nói chuyện, sắc mặt biểu tình chột dạ, rõ ràng không đủ khí thế.
Lý Phàm thấy vậy, nói với giáng thủ sư xinh đẹp: “Tôi vẫn có chút hiểu sushi, tôi làm cho cô ăn.”
“Được, được.” Giáng thủ sư xinh đẹp lập tức bị những lời này của Lý Phàm gây chú ý, mặt đỏ bừng, cô ta mong đợi nhìn Lý Phàm, muốn xem Lý Phàm mang đến cho cô ta bất ngờ lớn đến thế nào.
Sau khi Lý Phàm đứng dậy, trực tiếp thẳng tiến vào phòng bếp.
Đầu bếp lại khinh bỉ nói: “Nhóc con, biết làm sushi sao? Đến lúc đó nếu cậu làm còn khó ăn hơn tôi, tôi bắt cậu ăn mật đắng.”
Sau khi Lý Phàm nghe, cũng cười, để anh ăn mật đắng, chủ ý của đối phương thật thú vị, anh tự tin cười một tiếng: “Chỉ sợ người ăn mật đắng không phải tôi, mà là anh, tôi khuyên anh cũng không cần tự tìm khổ.”
Đầu bếp không để ở trong lòng, cho là Lý Phàm nhất định đang khoác lác.
Lý Phàm biết đầu bếp muốn cứng với anh rồi, nhưng anh không sợ hãi, nếu đối phương muốn chơi, anh cũng không ngại chơi một vố lớn với đối phương.
Anh trực tiếp tiến vào giữa phòng bếp, tất cả mọi người tại chỗ đều tràn đầy nghi ngờ với Lý Phàm, bọn họ đều cho rằng Lý Phàm nhất định là đang khoác lác.
Phải biết đầu bếp đó đã làm sushi mười mấy năm, một người trẻ tuổi như Lý Phàm, lợi hại hơn nữa, cũng không thể làm được sushi, cũng không sánh bằng một đầu bếp làm sushi mười năm.
Khi đầu bếp thấy Lý Phàm tham quan phòng bếp, gã cho là đối phương bối rối, chưa từng thấy cảnh tượng như vậy, gã liền giễu cợt nói: “Nhóc con, nơi như vậy, tôi thấy cậu chưa từng nhìn thấy đâu nhỉ, như thế nào, có phải hết hồn rồi không?”
Lý Phàm dửng dưng bình thường nói: “Cũng không hết hồn gì, một phòng bếp rất bình thường mà thôi, lại không phải chưa từng thấy.”
Khi đầu bếp nghe xong, gã chợt cười lên, tựa như gã nghe được chuyện cười lớn nhất trên đời này vậy, cũng lúc này, Lý Phàm lại còn nói đây là tình cảnh nhỏ.
Lý Phàm nhìn cá hồi vẫn sống tươi ngon, anh trực tiếp bắt lấy, hết sức thuần thục, đầu bếp đứng ở một bên, chuẩn bị bắt đầu bới xương trong trứng.
Nhưng tiếp theo cách Lý Phàm xử lý cá hồi lại làm cho gã không thể bình tĩnh, cách đối phương xử lý cá hồi có chút thật lợi hại, hoàn toàn không như gã tưởng tượng.
“Nhóc con giỏi, không nghĩ tới cậu xử lý cá hồi điêu luyện như vậy.” Đây là lần đầu tiên đầu bếp cảm thán với Lý Phàm, gã không nghĩ tới Lý Phàm lại lợi hại như vậy.
Nếu không phải chính mắt thấy được, gã cũng không dám tin tưởng là thật, thậm chí gã hoài nghi Lý Phàm có phải là một cao thủ không, nếu không sao lại hiểu cách xử lý cá hồi như vậy.