Mục lục
Thiếu chủ bí mật – Lý Phàm (Truyện full tác giả: Phi Điểu Bất Tuyệt)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thanh niên nhà giàu kia thì lại cho rằng Trúc Hoa Nguyệt và Trần Hiểu Đồng đang cười Lý Phàm, đột nhiên anh ta nghĩ ra một chủ ý. Anh ta tiếp tục hạ nhục Lý Phàm, muốn so sánh với đối phương để làm nổi bật sự xuất sắc của bản thân.

Lý Phàm bình thản nói: “Nếu tôi không tránh thì sao?”

Anh cũng không có tức giận, cá nhân anh chỉ không thích phách lối mà thích điệu thấp một chút. Nếu đối phương vẫn cứ ép hỏi như thế, anh cũng không còn sự lựa chọn nào khác. Mà thật ra anh cũng muốn quan sát một chút xem rốt cuộc đối phương muốn giở trò gì.

Thanh niên nhà giàu thấy Lý Phàm cười như không cười thì sững sờ, anh ta không ngờ đối phương vậy mà lại không chừa chút mặt mũi nào cho mình.

Đổi thành người thức thời thì họ cũng sẽ tránh ra.

“Ha, nếu như mày không tránh, tao sẽ khiến mày đẹp mặt.” Thanh niên nhà giàu bắt đầu uy hiếp.

Lý Phàm không thèm đếm xỉa ngáp một cái, hoàn toàn chọc giận thanh niên nhà giàu. Sắc mặt anh ta trầm xuống, người này không hề nể mặt anh ta chút nào.

“Được, nếu mày không chừa chút mặt mũi nào cho tao thì cũng đừng trách tao không khách khí.” Thanh niên nhà giàu nói xong, quả quyết ra tay với Lý Phàm.

Lý Phàm nhìn anh ta như thể nhìn một thằng ngốc, đá một cước vào đầu gối của đối phương. Thanh niên nhà giàu lập tức mất thăng bằng, suýt chút nữa đã đứng không vững.

Anh ta đứng tại chỗ trợn tròn mắt, đây là tình huống gì vậy? Kết quả này không giống trong tưởng tượng lắm thì phải.

Thanh niên nhà giàu lập tức quỳ xuống tại chỗ, đúng lúc có không ít người nhìn thấy cảnh tượng này, bọn họ đều phá lên cười.

ông Võ ở trên sân khấu thấy được cảnh này thì cũng thở phào nhẹ nhõm. Anh ta tạm thời yên tâm về cậu Lý bên kia, tin rằng cậu Lý có nắm chắc.

Đồng thời, anh ta mong muốn những người này đừng nên đùa với lửa.

“Đây là tổng giám đốc Cố của tập đoàn Hoạ Vân Y, mọi người hoan nghênh một chút.” ông Võ mở lời giới thiệu Cố Hoạ Y một chút.

Người ở dưới sân khấu lập tức vỗ tay.

Cố Hoạ Y cũng không luống cuống, tình huống lớn hơn thế này cô cũng đã từng gặp qua, cho nên không hề có chút mất tự nhiên nào, cô nói: “Thật vui vì khi đứng đây để làm quen với mọi người, về sau hợp tác mong mọi người chiếu cố nhiều hơn.”

“Tổng giám đốc Cố khách khí rồi, Tổng giám đốc Cố không chỉ đẹp mà còn khách khí như thế.” Ngay lập tức ở dưới sâu khấu có một đám người nịnh bợ mở miệng nói.

ông Võ hài lòng gật đầu, anh ta đã sớm tìm một đám người chuyển tâng bốc để đề phòng tình huống xấu hổ.

Trọng tâm câu chuyện chuyển tới Lý Phàm bên này, sau khi thanh niên nhà giàu chịu thiệt thòi ở trong tay Lý Phàm thì trong lòng vô cùng tức tối. Anh ta nghiến răng nghiến lợi nhìn Lý Phàm.

Anh ta không ngờ mình lại thua thiệt lớn như vậy, bèn đổi sang một phương thức khác. Anh ta móc ra một xấp tiền mặt, quay qua nói với Lý Phàm: “Thằng nhóc này, cho mày số tiền này, mày tránh ra cho tao.”

Lý Phàm nhìn thoáng qua, khinh thường thu hồi ánh mắt.

Thanh niên thấy thế thì trong ngực lại càng khó chịu, không ngờ Lý Phàm lại hành xử như thế, kết quả này khiến anh ta vô cùng ngoài ý muốn.

Anh ta không thể làm gì khác hơn là bắt đầu cứng rắn, tay đánh tách một cái, gọi mười mấy người đàn ông cao to vạm vỡ đi tới.

“Cậu chủ, có gì cần dặn dò sao?” Đám đàn ông vạm vỡ biết mục đích cậu chủ gọi bọn họ tới, vẫn không quên chừa chút mặt mũi cho đối phương.

Thanh niên nhà giàu chỉ vào Lý Phàm nói với đám đàn ông: “Đuổi người này ra ngoài cho tôi.”

“Như vậy không hay lắm đâu.” Đám đàn ông đưa mắt nhìn nhau, dù sao thì đây cũng là địa điểm ông Võ tổ chức buổi lễ, muốn bọn họ đuổi người khác, lỡ như ông Võ trách tội thì làm sao bây giờ?

“Bảo các người làm thì các người làm đi, sao nói nhiều vậy chứ?” Thanh niên nhà giàu tức giận nhìn thoáng qua, sau đó nói tiếp: “Dù sao thì ông Võ cũng sẽ không quá để ý đến mấy người râu ria này đâu.”

Đám đàn ông to lớn vạm vỡ nghe xong, nhìn thoáng qua Lý Phàm một lần nữa. Bọn họ thấy quần áo trên người anh cộng lại cùng lắm cũng chỉ là sáu con số, mà những người ở đây ăn mặc ít nhất cũng phải bảy tám con số, thậm chí có người chín mười con số cũng có.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK