Mục lục
Thiếu chủ bí mật – Lý Phàm (Truyện full tác giả: Phi Điểu Bất Tuyệt)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Lý Phàm! Mày lại dám đánh tao! Bốn người các cậu đều là đồ ngốc sao? Không nhìn thấy tôi bị đánh à? Bắt nó lại trừng trị thích đáng cho tôi, chưa đánh chết nó việc này còn chưa xong đâu."

Bốn vệ sĩ cùng tiến lên vây Lý Phàm lại, Lý Phàm vừa cười vừa nói: "Đừng đánh nhau cửa hàng của người ta, chúng ta ra ngoài đánh đi, chỗ này nhỏ, bốn người các anh cũng không thi triển được, ra đến bên ngoài, mình tôi vây đánh bốn người các anh."

Mấy thực khách không biết sợ bên cạnh lập tức cười vang.

"Ha ha, người anh em kia thật đúng là biết nói chuyện, một người sao có thể vây chọi bốn người chứ? Tôi còn chưa từng chứng kiến kiểu đánh nhau như vậy."

"Có lẽ người anh em kia kích động nói sai, bốn người vây đánh một người mới đúng nha."

Cố Họa Y cảm thấy rất sốt ruột, biết chuyện có chút ầm ĩ, hiện Lý Phàm đã hoàn toàn chọc giận Long Hạo Thiên rồi, cục diện đã không dễ thu dọn nữa.

Hơn nữa nhà họ Long trong miệng Long Hạo Thiên hình như cũng là không phải nhân vật dễ chọc, điều này khiến Cố Họa Y càng cảm thấy lo lắng.

"Lý Phàm, anh hãy bình tĩnh một chút, đừng xung đột với anh ta nữa, trước tiên hãy đè mọi chuyện xuống đi."

Lý Phàm xua tay, từ chối đề nghị của Cố Họa Y.

"Không sao, chỉ là đồ nhãi nhép mà thôi, nhìn ông xã em đánh bầm dập bọn chúng đây." Lý Phàm vừa nói vừa lắc lắc cổ tay.

Nghe Lý Phàm nói vậy, Long Hạo Thiên tức đến sắp nổ tung, lồng ngực phập phồng kịch liệt, sắc mặt trở nên vô cùng khó coi.

"Các cậu là muốn để cho tôi mất hết mặt mũi hả? Còn không kéo tên khốn này ra ngoài đánh chết cho tôi." Long Hạo Thiên giận dữ hét lên với đám vệ sĩ.

Lý Phàm cười lạnh một tiếng, dẫn Cố Họa Y và Trần Hiểu Đồng đi ra ngoải nhà hàng.

Bốn vệ sĩ của Long Hạo Thiên đi theo sát Lý Phàm, khi Lý Phàm vừa đi ra khỏi nhà hàng, bốn vệ sĩ lập tức vây anh lại.

"Thằng nhãi, mày ăn gan hùm mật gấu hay sao mà dám trêu chọc cậu Long chúng tao, hôm nay hãy đợi bị chúng tao đánh chết đi!"

Tên vệ sĩ cầm đầu buông lời độc ác, hai nắm tay đấm về phía đầu Lý Phàm.

Ba vệ sĩ còn lại cùng ra tay, đánh về phía trước ngực và phía sau lưng Lý Phàm, phát huy hết ưu thế đông người.

Chỉ nhìn động tác mạnh mẽ của bốn vệ sĩ này, đã biết bọn họ đều có công phu không tầm thường.

Nhìn động tác của vệ sĩ của mình, trong đầu Long Hạo Thiên đã tưởng tượng ra cảnh Lý Phàm bị đánh đến kêu cha gọi mẹ, khóe miệng nhếch lên nụ cười độc ác.

"Cố Họa Y, hãy nhìn cho kỹ người đàn ông của cô bị đàn em của tôi đánh chết đi! Lát nữa cô cũng đừng rơi nước mắt nhé, sau khi đánh chết Lý Phàm, chỉ cần cô an tâm làm người phụ nữ của tôi, thì tôi có thể cho cô một cơ hội sống." Long Hạo Thiên vẻ mặt lạnh lùng nói.

"Anh cứ nằm mơ đi, đừng nói bốn đàn em này của anh, dù có bốn mươi tên cũng không phải đối thủ của ông xã tôi."

Cố Họa Y đã từng chứng kiến Lý Phàm xuất thủ, nên không hề sợ sự de dọa của Long Hạo Thiên, cô chỉ lo nếu Lý Phàm ra tay với Long Hạo Thiên, có lẽ sẽ dẫn đến sự trả thù của nhà họ Long.

Mặc dù không biết rốt cuộc nhà họ Long là thế lực lớn cỡ nào, nhưng Cố Họa Y dám khẳng định nhà họ Long chắc chắn không đơn giản.

Trần Hiểu Đồng kéo cánh tay Cố Họa Y lại, khẽ nói: "Chị Họa Y, chúng ta đừng để ý đến tên ẻo lả này làm gì."

Long Hạo Thiên thấy Cố Họa Y mạnh miệng, lại nghe thấy Trần Hiểu Đồng nói mình là tên ẻo lả, vẻ mặt càng trở nên dữ tợn.

"Đã đến nước này rồi, mà các cô còn tin tưởng nó như thế, xem ra mắt các cô đúng đều mù rồi, các cô hãy chờ trở thành đồ chơi của tôi đi. Tôi sẽ để cho các cô nhìn thấy Lý Phàm bị đánh chết như thế nào."

Khi Long Hạo Thiên đang gào thét với Cố Họa Y, hai tay Lý Phàm bắt đầu chuyển động, giống như động tác đập ruồi, chụp về phía những vệ sĩ mà Long Hạo Thiên mang tới.

Nhìn phản kích của Lý Phàm, bốn vệ sĩ lập tức phá lên cười, cảm thấy phản kích của Lý Phàm căn bản không có chút lực công kích nào.

"Nhìn động tác như tôm lột này của mày, e là trên giường bị người ép khô đi, như vậy mà còn dám khiêu khích cậu chủ Long chúng tao, thật là chán sống rồi."

"Ha ha ha, lúc đầu cứ tưởng nó có bản lĩnh, không ngờ cả người bị hút khô rồi, xem một đấm này của tôi có thể đánh nó bất tỉnh…A!"

Vệ sĩ vừa nói đã gào lên thê thảm, thân thể xoay một vòng trên không trung rồi bay ngược ra ngoài.

Mấy tiếng vỗ tay lanh lảnh liên tiếp vang lên, bàn tay Lý Phàm liên tiếp đập vào mặt bốn tên vệ sĩ.

Bốn vệ sĩ cùng xoay tròn bay ngược, ngã nhào trên đất, tên nào tên đó miệng phun ra bọt máu, trong bọt máu còn có hàm răng trắng noãn.

Lý Phàm tát bốn tên vệ sĩ mỗi tên một tát, mỗi tát đều đánh rơi một hàm răng của chúng.

Bốn vệ sĩ gương mặt đau nhức, cảm thấy trong đầu kêu ong ong, đầu óc không ngừng quay cuồng.

Bốn vệ sĩ gượng bò từ dưới đất lên, ánh mắt nhìn Lý Phàm trở nên hết sức dè dặt.

Trong lòng họ hiểu rõ, lần này đã gặp cao thủ trong cao thủ, với uy lực một tát này của Lý Phàm, nếu đánh vào chỗ hiểm thì có thể lập tức lấy tính mạng của bọn họ.

Dường như nghe được tiếng lòng e sợ của bốn vệ sĩ, lúc này, Lý Phàm cũng không làm khó họ mà mỉm cười đi về phía Long Hạo Thiên.

Nhìn Lý Phàm đi tới, Long Hạo Thiên cảm thấy hết sức hoảng hốt, không ngờ bốn vệ sĩ đối phó một người, mà lại bị tiêu diệt hoàn toàn.

"Bốn các cậu muốn chết hả, còn không mau tới bảo vệ tôi, nếu tôi rơi mất một cọng tóc gáy, bốn người các cậu cũng đừng mong sống tốt!"

Bốn vệ sĩ cố sức vọt tới trước mặt Long Hạo Thiên, xếp thành bức tường người che Long Hạo Thiên lại.

Có vệ sĩ bảo vệ, Long Hạo Thiên thoáng an tâm, dồn dập nói: "Đi, chúng ta về trước đi!"

Nhìn Long Hạo Thiên có ý định rút lui, Lý Phàm xoa xoa cổ tay, vừa cười vừa nói: "Đừng đi vội, nếu cứ để mày đi như vậy, chẳng phải có lợi cho mày quá rồi?"

"Mẹ kiếp! Mày còn muốn thế nào? Tao muốn đi không ai ngăn được!" Long Hạo Thiên cứng rắn nói, duy trì mặt mũi của mình.

Lý Phàm nhếch miệng, hết sức khinh thường nói."Tao không cho ai đi, thì không ai đi được, mày có muốn thử một chút không?"

"Thử thì thử, bốn người các cậu hãy yểm hộ cho tôi."

Dứt lời, Long Hạo Thiên cũng không quay đầu mà chạy như điên về phía Mercedes đậu ở bên đường.

Bốn vệ sĩ nhắm mắt xông về phía Lý Phàm, nhưng còn chưa đến gần Lý Phàm đã bị Lý Phàm đấm đá túi bụi, đánh bay ra ngoài.

Một vệ sĩ bị một đạp của Lý Phàm đạp bay lên không vẽ ra một đường vòng cung, rơi xuống nóc xe Mercedes.

Ầm!

Nóc xe Mercedes xa hoa bị nện cho lõm xuống, mắt thấy xe này không thể chạy được nữa.

Long Hạo Thiên vừa chạy đến bên cạnh xe ngơ ngác nhìn xe Mercedes, trong lòng hết sức bối rối.

Xe đã bị nện thành bộ dạng này, căn bản không thể lái đi được, dường như đúng là không có khả năng chạy trốn.

"Mày chạy đi, còn đứng ngơ ra đó làm gì, mày như vậy lại khiến tao chẳng cảm thấy có chút tiêu khiển nào." Lý Phàm dí dỏm nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK