Mục lục
Thiếu chủ bí mật – Lý Phàm (Truyện full tác giả: Phi Điểu Bất Tuyệt)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đại bàng biển nhìn bức ảnh của Lý Phàm, rồi lập tức bay đi theo phương hướng Điểu Đế chỉ dẫn. 

Mà giờ phút này Lý Phàm đang uống trà với ông Võ, thủy tinh đột nhiên bị vỡ nát, một bóng đen chợt lướt nhanh qua, làm cho người ta gần như không thể bắt giữ. Lý Phàm theo bản năng cúi đầu xuống tránh né, lúc này anh mới thấy rõ đó là một con đại bàng, là một giống loài rất kì lạ, không thể xuất hiện ở đây được. 

Sau khi thất bại lần đầu tiên, đại bàng biển dồn sức phi lên, bổ nhào về phía Lý Phàm, móng vuốt vô cùng bén nhọn, có thể xé rách da thịt con người một cách dễ dàng. 

 

Lý Phàm không nghờ con đại bàng này lại tấn công mình, anh đưa kết luận rằng con đại bàng này chắc chắn có ý thức, nếu không đã không một mực vây hãm mình như vậy. 

Ông Võ sửng sốt tại chỗ, một lúc lâu không nói ra lời, mãi sau mới lên tiếng: "Cậu Lý, cẩn thận chút, con đại bàng này là vật nuôi của Điểu Đế, cực kỳ hung dữ." Lý Phàm nghe xong không biết Điểu Đế là ai, nhưng anh biết chắc một điều là con đại bàng này thuộc về nhà họ Đế. 

Anh không ngờ người của nhà họ Đế lại nhắm vào mình nhanh như vậy, nhưng anh không hề hoảng sợ, chuyện trước mắt là phải quy phục con đại bàng này đã. 

Đòn công kích tiếp theo của đại bàng lại bị Lý Phàm tránh được, ghế sô pha trực tiếp bị móng vuốt của nó đâm thủng. Lý Phàm theo bản năng cầm tách trà ném vào con đại bàng. Sau khi tách trà và trúng con đại bàng, nó hét lên một tiếng đầy thảm thiết rồi không thấy động tĩnh gì nữa. 

Lý Phàm biết con đại bàng chỉ là rơi vào tình trạng hôn mê, dù sao khả năng sinh tồn của đại bàng tương đối mạnh. 

Ông Võ trợn tròn mắt, cực kỳ ngưỡng mộ thủ pháp của Lý Phàm, trong lòng cũng hết sức kính nể, chiêu thức này thật sự quả kinh người, nếu không phải tận mắt chứng kiến, ông ta sẽ không tin đây là thật. 

Lý Phàm cầm con đại bàng lên, sau đó nhìn về phía ông Võ, cười nói: "Hay là chúng ta nướng nó lên ăn đi." 

Ông Võ sửng sốt một lát, nếu không phải nhìn thấy tận mắt, ông ta cũng không dám tin những gì mình nghe thấy là thật. ông Võ ho khan một tiếng: "Cậu Lý, hay là thôi đi, với cả đây cũng không phải thứ có thể ăn." 

"Ha ha ha, tôi đùa thôi." Lý Phàm cười. 

Mà ở bên kia. 

Thanh Đế và Điểu Đế cùng nhìn thời gian, đã mấy chục phút trôi qua mà vẫn không có động tĩnh gì, Thanh Để nuốt nước miếng, ông ta cũng không có ngu, chắc hẳn con đại bàng toi đời rồi. 

Sắc mặt của Điểu Để cực kỳ xấu, ông ta vô thức nhìn về phía Thanh Đế, muốn đối phương cho mình một lời giải thích, con đại bàng này là vật nuôi bảo bối của ông ta, nếu đại bàng xảy ra chuyện gì, ông ta đương nhiên sẽ không bỏ qua cho đối phương. 

Thanh Để nhìn thấy ánh mắt của Điểu Đế thì giật thót mình, xua xua tay nói: "Anh, hay em đi trước đây." "Đứng lại đó, nếu đại bàng chết, tôi sẽ cho cậu biết tay" Điểu Để tức giận gầm lên. 

Thanh Đế rùng mình một cái, lập tức chuyển sang đề tài khác: "Anh Tư, chuyện này đấu thể trách em, em cũng không còn cách nào khác, cũng không phải là do em gây ra." 

Điểu Đế không có tâm trạng nói với đối phương mấy lời vô dụng này, bây giờ ông ta chỉ muốn tìm con đại bàng của mình về. Ông ta không thèm để ý đến đối phương nữa, trực tiếp đi đến tòa nhà của ông Võ. 

Thanh Đế cũng không ngăn cản, nhưng ông ta nhìn ra được Lý Phàm là một tay lợi hại, nếu ông ta gặp mặt Lý Phàm, đối phương chắc chắn sẽ không dễ dàng bỏ qua cho mình như vậy. 

Ông Võ nhìn con đại bàng, không kiềm chế được hỏi: "Cậu Lý, nên xử lý con đại bàng này thế nào đây?" "Tôi sẽ tự mình nuôi nó, dù sao con đại bàng này đã được huấn luyện đặc biệt" Lý Phàm nói, thật ra anh cũng khá thích con đại bàng này. 

Ông Võ sửng sốt, chợt không biết nên đáp gì trước câu nói của Lý Phàm, nếu không phải chính tai nghe thấy, ông ta sẽ không dám tin đây là thật. Vào lúc này, ông ta không kìm lòng được mà giơ ngón tay cái ra trước mặt Lý Phàm. 

Nếu đổi lại là ông ta, ông ta nhất định sẽ không làm thế, loại trí tuệ này tuyệt đối không thể tùy tiện lấy ra so sánh được. 

Lúc này, phòng làm việc của ông Võ có tiếng gõ cửa. 

ông Võ lầm bầm: "Chuyện gì thể không biết, đã bảo là không cho ai đến phòng làm việc của tôi rồi mà." 

"Tám mươi phần trăm là chủ nhân của con đại bàng này." Lý Phàm bình tĩnh nói. 

Ông Võ lúc đầu còn bán tín bán nghi, nhưng vừa mở cửa ra thì kinh ngạc vì thấy Điểu Đế đang đứng trước cửa, cậu Lý quả là lợi hại mà, ngay cả chuyện này cũng có thể đoán ra được.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK