Tài vụ do dự, ông ta nửa tin nửa ngờ lời của Tần Tuyết Hàn, nhưng ông ta vẫn chưa quyết định, dù sao nhà họ Đế của Võ Thành cũng không phải nhân vật lớn bình thường, ông ta không trêu chọc nổi.
Lúc này, tài vụ có vẻ lưỡng lự, Tần Tuyết Hàn cũng nhìn ra tài vụ vẫn không tin mình lắm, cô liếc nhìn Lý Phàm, cô không biết tiếp theo nên làm cái gì.
Cô không biết có phải Lý Phàm thật có liên hệ với nhà họ Đế hay không, nếu đối phương thật có liên hệ với nhà họ Đế của Võ Thành thì chuyện này vẫn có hi vọng rất lớn.
Lúc này, Lý Phàm mới lấy điện thoại ra, gọi điện thoại cho cậu chủ nhà họ Đế.
Ước chừng chưa đến mấy giây đồng hồ, âm thanh cậu chủ nhà họ Đế lập tức từ trong điện thoại vang lên.
"Cậu Lý, sao cậu lại đột nhiên gọi điện thoại cho tôi, có chuyện gì cần tôi làm giúp sao?"
Giọng điệu cậu chủ nhà họ Đế trong điện thoại hết sức khách sáo.
Nghe xong, tài vụ không khỏi liếc nhìn Lý Phàm, ngay cả người nhà họ Đế cũng khách khí với Lý Phàm như vậy, có thể thấy được thân phận Lý Phàm không đơn giản đến mức nào.
Để chứng thực thân phận cậu chủ nhà họ Đế cho tài vụ, Lý Phàm nói với cậu chủ nhà họ Đế: "Làm sao anh có thể chứng minh anh là cậu chủ nhà họ Đế chứ?"
"Cậu Lý, không phải cậu đang nói đùa với tôi đấy chứ." Cậu chủ nhà họ Đế lập tức sửng sốt, nếu không phải chính tai nghe được, anh ta cũng không dám tin là thật.
Chuyện anh ta là cậu chủ nhà họ Đế mà còn cần chứng minh sao?
Nhưng Lý Phàm cũng đã nói như vậy rồi, anh ta cũng không thể không bắt đầu chứng minh bản thân.
Sau khi đầu điện thoại bên kia trầm mặc hồi lâu, âm thanh cậu chủ nhà họ Đế mới tiếp tục vang lên.
"Cậu Lý, tôi có một cách có thể chứng minh, đó chính là để Ngài Võ điện thoại cho anh."
Cậu chủ nhà họ Đế chợt mở miệng.
Nghe vậy, Lý Phàm không khỏi tán thưởng cậu chủ nhà họ Đế đúng là thông minh, sao anh lại không nghĩ tới điểm này chứ.
Ngài Võ nổi tiếng ở Võ Thành, hơn nữa cũng có ảnh chụp.
Nhưng trong thời gian ngắn như vậy, Lý Phàm cũng không thể để Ngài Võ ra roi thúc ngựa chạy tới, như vậy cũng không hay lắm.
Lý Phàm thản nhiên nói: "Được rồi, cứ gọi video đi."
Lúc này cậu chủ nhà họ Đế mới tiếp nhận cuộc gọi video.
Sau khi nhìn thấy hình dạng cậu chủ nhà họ Đế trong điện thoại di động và ảnh chụp trên mạng giống nhau như đúc, tài vụ lập tức hoàn toàn tin tưởng.
Đây đúng là khuôn mặt của cậu chủ nhà họ Đế rồi.
Lần này tài vụ đã hoàn toàn tin lời Lý Phàm và Tần Tuyết Hàn nói đều là thật.
"Tôi tin mọi người." Cậu chủ nhà họ Đế lên tiếng nói.
Lý Phàm mỉm cười, dài dòng nhiều như vậy, đối phương xem như đã tin tưởng, anh còn tưởng đối phương sẽ không tin tưởng mình, nhưng cũng tốt, đã như vậy thì anh cũng không cần phí sức như thế.
Lý Phàm và cậu chủ nhà họ Đế nói chuyện phiếm một lúc rồi mới cúp điện thoại.
Cậu chủ nhà họ Đế cảm thấy rất khó hiểu, không rõ rốt cuộc Lý Phàm có ý gì, sao đột nhiên đối phương lại hàn huyên với mình chứ, điều này khiến anh ta cảm thấy rất mờ mịt.
Cậu chủ nhà họ Đế biết chắc chắn có vấn đề gì đó, còn vấn đề nằm ở chỗ nào thì anh ta cũng không biết được.
Cậu chủ nhà họ Đế cũng không suy nghĩ nhiều, mà lúc này, mấy người Thanh Đế tò mò vây quanh anh ta: "Đại ca, có chuyện gì xảy ra thế, chắc phải có lý do gì đó thì cậu Lý mới gọi điện thoại tới chứ?"
"Tôi cũng không rõ lắm, 80 % không phải tin tức tốt, được rồi, lát nữa xem cậu Lý nói như thế nào đi." Cậu chủ nhà họ Đế lo lắng, có dự cảm không tốt.
Lúc này, Lý Phàm mới nhìn về phía tài vụ, cười nói: "Bây giờ ông đã tin rồi chứ?"
Tài vụ gật đầu như gà mổ thóc, vừa nãy bắt đầu ông ta không nhìn thấu thân phận Lý Phàm, ông ta còn tưởng Lý Phàm là vật làm nền do Tần Tuyết Hàn mời tới, nhưng bây giờ ông ta hoàn toàn tin Lý Phàm không phải vật làm nền.