Mục lục
Thiếu chủ bí mật – Lý Phàm (Truyện full tác giả: Phi Điểu Bất Tuyệt)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bọn họ cho rằng kết quả trước mắt phải khác với những gì mà bọn họ tưởng tượng.

Khoảnh khắc Đông Hào chuẩn bị hành động, đột nhiên cửa phòng bị đạp ra.

Cả người Đông Hào giật nảy mình, khi nhìn thấy người tới có một khuôn mặt xa lạ, anh ta liền không đặt vào trong mắt, tức giận mắng chửi: “Có phải mày uống say đi nhầm phòng không? Nếu như đi nhầm thì mau cút ra ngoài cho tao, bằng không tao sẽ khiến mày đẹp mặt.”

Mấy người Cố Hoạ Y nhìn về phía Lý Phàm theo bản năng, trong lòng lập tức mừng rỡ. Các cô không ngờ Lý Phàm sẽ tới cứu mình. Sau khi nhìn thấy anh, các cô đều lập tức cảm thấy yên lòng, cũng giống như khi nhìn thấy tia hy vọng vậy.

Lý Phàm thản nhiên nói: “Trong số bọn họ có một người là vợ của tôi, hai người khác là bạn bè của tôi, anh nói xem tôi là người đi ngang qua đây sao? Tôi thấy anh mới chính là người đi ngang qua.”

Nghe Lý Phàm nói, cả người Đông Hào đều ngây ngẩn. Tình huống gì đây? Trong số ba người đẹp ở đây có một người là người yêu của Lý Phàm sao?

Trong khoảnh khắc, anh ta chợt nghĩ tới điều gì đó. Đối với Cố Hoạ Y anh ta vẫn có chút hiểu biết, chồng của đối phương là một người ở rể. Sau khi nhìn thấy Lý Phàm ăn mặc bình thường, anh ta lập tức không đặt vào mắt.

“Ha ha, hoá ra mày là cái người ở rể kia à? Một thằng ở rể như mày thì tới nơi này làm gì? Còn không mau cút ra ngoài cho tao.” Đông Hào khinh bỉ nhìn thoáng qua, coi thường nói.

Anh ta cho rằng một tên ở rể như Lý Phàm vốn chẳng thể nào làm gì được anh ta, cho nên anh ta không thèm để Lý Phàm vào mắt.

Lý Phàm cười nói: “Người phải cút chính là anh.”

Sau khi nhìn thấy tình trạng của mấy người Cố Hoạ Y, anh không nán lại làm chậm trễ thời gian nữa, chỉ muốn tốc chiến tốc thắng. Anh đánh mạnh một quyền vào mặt Đông Hào.

Khi nhìn thấy cú đấm của đối thủ, Đông Hào đã trở tay không kịp, cảm thấy mọi thứ đều nằm ngoài sức tưởng tượng của mình.

Nếu không được tận mắt chứng kiến, Đông Hào không thể tin đó là sự thật.

Đông Hào bay ra ngoài, suýt nữa không gượng dậy được, anh ta sửng sốt trước điều này, cho rằng kết cục ngoài sức tưởng tượng của mình.

“Hừ, dám ra tay với ông đây, mày chắc chắn là thần kinh bất thường rồi.” giọng Đông Hào lạnh như băng.

Lý Phàm cười cười không nói gì. Ngược lại, anh làm như không thấy gì, như đang nhìn một tên ngốc, lúc này rồi mà Đông Hào vẫn ngây ngô như vậy.

Anh nghi ngờ đầu óc đối phương có vấn đề. Lúc Đông Hào nhìn thấy ánh mắt đằng đằng sát khí của Lý Phàm, anh ta bắt đầu hoảng sợ.

Anh thừa nhận mình không phải đối thủ của Lý Phàm, sau đó nhanh chóng nói: “Tôi không dám, đại ca, xin tha mạng.”

Thấy đối phương cầu xin tha thứ nhanh như vậy, Lý Phàm rất khinh thường.

“Hừm, ra tay với ông đây, còn tùy thuộc vào việc mày có khả năng đó không.” Đông Hào chế nhạo.

Nghe vậy, Lý Phàm nở nụ cười, giống như đang nhìn thấy một tên ngốc. Anh không biết đối phương lấy đâu ra tự tin để nói như vậy.

Tuy nhiên, Lý Phàm rất có niềm tin với bản thân. Nếu đối phương đã muốn đấu thì anh sẽ cho hắn biết mình lợi hại tới đâu.

Đông Hào hoàn toàn sợ hãi, nói: “Đại ca, rốt cuộc anh định làm gì vậy, em sẽ đáp ứng mọi yêu cầu của anh.”

Lý Phàm nói thẳng: “Đưa thuốc giải đây.”

Đông Hào biết thuốc giải mà Lý Phàm là ý gì, nên anh ta không chần chừ, dứt khoát lấy thuốc giải ra.

Thật ra, trong lòng anh ta vẫn rất sợ hãi Lý Phàm, anh ta sợ Lý Phàm sẽ đột nhiên tấn công mình.

Dù sao anh ta cũng đã nhìn ra được thực lực của đối phương, tận mắt thấy nên anh ta mới sợ hãi như vậy.

Sau đó Lý Phàm mới đưa thuốc giải cho Cố Họa Y và những người khác, khi nhìn Đông Hào, anh tỏ ra rất khinh thường.

Đông Hào vô cùng oán hận Lý Phàm, muốn dạy cho anh một bài học.

“Hừm, ra tay với tôi ư, xem anh có bản lĩnh đó không đã. Nếu đã không có, tôi sẽ cho anh biết thế nào là lợi hại.” Đông Hào cười trong lòng, anh ta đã nghĩ xong cách xử lý Lý Phàm.

Sau khi Lý Phàm thấy Đông Hào không còn giá trị gì nữa, anh để anh ta đi và nói, “Tôi hy vọng anh có thể thành thật chút.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK