Đám người Đại Long Vương thở dài ngao ngán. Bọn họ biết nếu không đồng ý yêu cầu này, nói không chừng chắc đối phương sẽ càng làm ra những việc hành hạ bọn họ hơn.
Cuối cùng bọn họ đành nhắm mắt đưa chân làm theo ý của đối phương. Mất mặt thì mất mặt, miễn sao còn sống là được.
Một cơn gió lạnh thổi tới, bọn họ nhịn không được rùng mình.
Sau khi giật mình một cái, lúc lâu sau, mấy người đó cũng không biết nên làm như thế nào cho phải, bọn họ ra sức nuốt nước bọt, vội vã chạy lên xe, hi vọng có thể được cứu một mạng.
Nhìn thấy dáng vẻ đó của bọn họ, Lý Phàm không hề cảm thấy thông cảm, tất cả những gì xảy ra đều do bọn họ tự chuốc lấy, sự trừng phạt như bây giờ chẳng qua chỉ là mở đầu mà thôi.
Sau khi chứng kiến tất cả những gì xảy ra, Trương Đức Võ không thể bình tĩnh được nữa, ông ta cảm thấy rất khó tin, nếu không phải chính tai nghe được thì ông ta cũng không thể tin vào những gì đang diễn ra.
Trương Đức Võ bỗng hít sâu một hơi, hoàn toàn không biết nên làm như thế nào, kết quả này khiến ông ta rất bất ngờ.
Ông ta day huyệt thái dương, không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Lần này, Trương Đức Võ hoàn toàn yên tâm rồi, Lý Phàm càng lợi hại, ông ta càng cảm thấy an toàn, ông ta tin có Lý Phàm ở đây thì mọi việc đều sẽ được giải quyết.
Ông ta nhanh chóng thả lỏng tinh thần, hà ra từng hơi, tâm trạng vô cùng kích động.
Sau khi trở về, Đại Long Vương đã bị đám lãnh đạo cao cấp của Long Môn xem như chuyện cười.
Nhìn thấy dáng vẻ nhếch nhác của mấy người Đại Long Vương, Long Hậu lập tức cười nói: “Ái chà, các ông làm sao thế, sao lại rơi vào tình trạng thảm hại như thế này chứ?”
Sắc mặt mấy người Đại Long Vương đều vô cùng khó coi, trong lòng bọn họ vốn đã không cảm thấy dễ chịu lắm, giờ lại nghe được những lời lẽ châm chọc khiêu khích từ đối phương, bọn họ càng tức giận.
Bọn họ phẫn nộ nhìn Long Hậu, nhưng cũng không dám bộc lộ sự tức giận, dù sao đối phương cũng chỉ là một phụ nữ, bọn họ chẳng thèm so đo với lời của một phụ nữ.
Nhưng Đại Long Vương cho rằng vào lúc này mà Long Hậu nói như vậy thì chẳng khác nào đổ thêm dầu vào lửa, ông ta tức giận liếc nhìn Long Hậu, nhưng cũng chẳng buồn nói thêm gì.
“Đã đến nước này rồi mà cô còn nói những lời châm chọc đó sao, tôi còn tưởng cô sẽ thông cảm cho chúng tôi đấy.” Đại Long Vương tức giận nói.
Long Hậu lập tức im lặng, cô ta và mấy người Đại Long Vương vốn không hòa thuận, hiện tại có thể cùng nhau hợp tác, cũng chỉ dừng lại ở hợp tác mà thôi.
Cho nên sau khi nhìn thấy dáng vẻ chật vật đó của Đại Long Vương, cô ta ít nhiều cảm thấy rất khinh thường.
Long Hậu duỗi cái lưng mỏi một chút, cũng không suy nghĩ quá nhiều, cô ta biết kết quả này đã sớm nằm trong dự liệu của mình.
Đại Long Vương lạnh lùng nói: “Long Hậu, cô cũng đừng đắc ý, Trương Đức Võ, quân sư trước kia của cô, hiện đang ở cùng Lý Phàm đấy.”
Nghe vậy, Long Hậu lập tức mất bình tĩnh, cô ta không nghĩ tới Trương Đức Võ lại có thể về cùng phe với Lý Phàm, cô ta nghiến răng, cảm thấy hết sức tức giận.
Cô ta không ngờ Trương Đức Võ lại quá đáng như thế, cô ta rất bất ngờ vì điều này.