Lý Phàm đã sớm biết sẽ có hiệu quả này nên nói: “Ông cụ, ông có còn nhớ hợp đồng chúng ta đã ký lần trước không?”
Ông cụ nhà họ Đế nghe xong thì nhíu mày, bỗng có dự cảm không lành, chẳng lẽ anh đã giở trong bản hợp đồng đó, nếu vậy thì rắc rối rồi.
“Tôi vẫn còn nhớ” Ông cụ nhà họ Đế gật đầu. Mà lúc này, Lý Phàm thật sự lấy bản hợp đồng ra, đồng thời tim của ông cụ nhà họ Đế cũng đập mạnh, chẳng lẽ
ông thật sự đã mắc bẫy đối phương rồi?
Lý Phàm cười nói: “Trong bản hợp đồng này có một điều khoản, có lẽ ông vẫn chưa xem rõ, nên tôi sẽ chỉ cho ông”
Ông cụ nhà họ Đế vô thức nhìn qua đó, lúc đọc được điều khoản mà Lý Phàm chỉ, ông bỗng mất bình tĩnh, trên đó viết nếu nhà họ Đế lại nhúng tay vào, phải tự nguyện chuyển nhượng một nửa cổ phần cho tập đoàn Họa Vân Y. Ông cụ nhà họ Đế bỗng biến sắc, không dám tin đây là sự thật, rồi quát lớn: “Thứ này là giả, chắc chắn cậu đã làm giả nó.”
Lý Phàm cười đáp: “Tôi chẳng hề làm giả, những gì tôi nói đều là sự thật, còn ông muốn tin hay không tùy Dứt lời, Lý Phàm lật đến trang cuối cùng trong bản hợp đồng, trên đó có chữ ký của ông cụ nhà họ Đế.
Ông cụ nhà họ Đế nhìn thấy tên do mình tự tay ký thì cả người lảo đảo, ban đầu ông không kiểm tra kỹ hợp đồng, nên mới ký vào, ai ngờ đối phương lại giở mánh khóe này.
“Cậu lừa tôi, tôi không thừa nhận” Ông cụ nhà họ Để nhất thời trở mặt, ra sức lắc đầu phủ nhận. Lý Phàm nhún vai nói: “Giấy trắng mực đen rõ rành rành thế này, ông không chối cãi được đâu.” Ông cụ nhà họ Đế rất nổi nóng, suýt kích động đến mức muốn giết chết Lý Phàm.
Lý Phàm khẽ cười nói: “Nếu các ông không phục cũng được, tôi sẽ nộp nó lên tòa án, bản hợp đồng này rất hữu hiệu đấy.”
Ông cụ nhà họ Để muốn chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa không, đành phải từ bỏ sĩ diện nói: “Cậu nói đi, cậu muốn thế nào, ngoài việc chuyển nhượng một nửa cổ phần, mấy chuyện khác tôi đều có thể đồng ý với cậu”
Suy nghĩ của ông cụ nhà họ Để rất đơn giản, ông biết lần này ông đã gặp trở ngại rồi, nhưng ông hy vọng đối phương đừng đối đầu với mình, dù phải trả giá thế nào ông cũng bằng lòng.
Dù gì việc chuyển nhượng một nửa cổ phần, đừng nói là ông, nếu đổi là người khác cũng sẽ không đồng ý với yêu cầu này. Lý Phàm biết ông cụ nhà họ Đế đang nghĩ gì, chẳng qua ông ta không muốn đồng ý với yêu cầu này.
Nhưng anh không hề chùa đường lui cho ông cụ nhà họ Đế, trước đây đối phương đối đầu với anh ở khắp nơi, giờ gặp phải tình trạng này, chỉ có thể nói là do ông ta đáng đời.
Nên trong chuyện này, Lý Phàm chẳng hề đồng tình với suy nghĩ của ông cụ nhà họ Đế, ngược lại còn cho rằng là do ông ta tự làm tự chịu.
“Thật ngại quá, tôi sẽ không đồng ý với ông về chuyện này” Lý Phàm mở miệng nói.
Ông cụ nhà họ Đế nghe xong thì trong lòng cực kỳ giận dữ, ông không ngờ Lý Phàm dám ăn nói với mình như vậy, ông cho rằng anh quá bành trướng, thật sự không để ông vào mắt.
“Rốt cuộc cậu muốn thế nào?” Ông cụ nhà họ Đế cực kỳ giận dữ nói.
Lý Phàm lạnh nhạt nói: “Ông hãy nhượng một nửa cổ phần, bằng không chuyện này không còn gì để thương lượng nữa”
Sắc mặt đám người nhà họ Để đều trở nên khó coi, rõ ràng anh đang ép bọn họ, bọn họ không ngờ Lý Phàm lại quá đáng như vậy.
“Cậu đừng có mà quá đáng, cậu muốn há miệng chờ sung ư, làm gì dễ như vậy?” Mọi người đều rất tức giận, hận không thể ăn tươi nuốt sống Lý Phàm.
Lý Phàm mỉm cười không nói gì, theo anh thấy đám người này đang cố ý làm thế, vậy thì anh sẽ không nói thừa thãi với họ nữa.
“Nếu đã như thế thì tôi cũng hết cách rồi, các người tự xem mà làm đi” Lý Phàm xua tay nói. Đám người nhà họ Đế nghe xong thì mặt mày ảm đạm.
Cuối cùng ông cụ nhà họ Để đã nghĩ ra một cách, chủ động giảm tổn thất xuống mức thấp nhất: “Thế này đi, tôi có một cách hay hơn, sau này tôi sẽ không can thiệp vào chuyện của cậu nữa, hơn nữa sẽ dùng tài nguyên nhà họ Để hợp tác với Họa Vân Y, đây là lợi nhuận lâu dài, tốt hơn một nửa cổ phần nhiều”