Mục lục
Thiếu chủ bí mật – Lý Phàm (Truyện full tác giả: Phi Điểu Bất Tuyệt)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 305: LÀM THẾ NÀO ĐỂ XIN LỖI ANH LÝ

Trong lòng Cố Họa Y phát lạnh, hiểu ra ý của Tây Môn Chí Bằng, đây là muốn mượn việc nói chuyện hợp tác để nhục mạ Lý Phàm trước mặt mọi người.

“Hôm nay Lý Phàm không phải, phải ở nhà tịnh dưỡng, không tới được.”

Cố Họa Y kiếm cớ nói.

“Mẹ kiếp! Cái tên vô dụng nhà cô từ bao giờ mà trở nên tôn quý thế, còn mẹ nó ở nhà tịnh dưỡng, ông đây không được nghỉ ngơi thì cậu ta nghỉ con khỉ à?”

“Cho dù tên vô dụng nhà cô có không đi được thì cũng phải bò đến, làm trễ nải việc hợp tác với anh Tây Môn thì một nhà các người cũng không gánh nổi trách nhiệm đâu!”‘

“Cô có gọi không, không thì chúng tôi gọi, tin là cái tên vô dụng kia nghe được cô xảy ra chuyện gì thì nhất định sẽ chạy tới còn nhanh hơn cả chó.”

Đám người nhà họ Cố châm chọc, khiêu khích nói, căn bản không cho Cố Họa Y chút mặt mũi nào.

Cố Họa Y biết mình đang lấy trứng chọi đá, cho dù mình không gọi cho Lý Phàm thì nhữn người khác cũng sẽ kiếm cớ lừa Lý Phàm tới.

Hết cách, Cố Họa Y đành lấy điện thoại ra bấm gọi cho Lý Phàm: “Tây Môn Chí Bằng muốn tới công ty nói chuyện hợp tác, chỉ mặt gọi tên anh qua, em cảm thấy anh vẫn đừng nên tới thì tốt.”

Nghe Cố Họa Y nói vậy, Cố Thiệu Dũng liền đập chén nước, giận dữ hét lên: “Cố Họa Y! Hôm nay cô mà không gọi thằng vô dụng kia tới thì chúng tôi sẽ cho cô đẹp mặt!”

Lý Phàm nghe tiếng rống của Cố Thiệu Dũng thì cười nói với Cố Họa Y: “Chờ đó, anh sẽ tới nhanh thôi.”

“Nhưng mà…”

“Không nhưng nhị gì hết, chẳng phải chỉ là một tên Tây Môn Chí Bằng thôi à, có gì phải sợ.”

Lý Phàm cúp máy, trên mặt lộ ra nụ cười mỉa mai.

Thay một bộ quần áo khác, Lý Phàm vội vàng rời khỏi nhà, trên đường nhận được điện thoại của Sở Trung Thiên.

“Anh Lý, những doanh nhân bất động sản kia tìm tới Lục Kiến Bân, nhờ ông ta làm người trung gian, muốn xin lỗi anh.”

“Xin lỗi? Bọn họ muốn xin lỗi thì cứ đến.”

Lý Phàm thản nhiên nói.

Sở Trung Thiên thở phào một hơi, sau đó nói: “Có điều, bọn họ không biết phải xin lỗi thế nào để anh hài lòng. Anh xem?”

“Có nhớ Tây Môn Chí Bằng không?”

Lý Phàm chợt nghĩ đến người này.

“Nhớ, tôi về có điều tra anh ta một chút, anh ta là tổng giám đốc của tập đoàn Đăng Hỉ Lai, có phải tên đó gây bất lợi gì cho anh không?” Suy đoán của Sở Trung Thiên đã gần chạm tới sự thật.

“Chờ lát nữa anh ta tới bàn chuyện hợp tác với gia đình họ Cố, những tên ở Kim Hải kia nếu hiểu chuyện thì tự biết nên làm thế nào.

Lý Phàm cúp máy, Sở Trung Thiên ngẫm nghĩ, đại khái đoán được tâm tư của Lý Phàm, thế là cầm điện thoại gọi cho Lục Kiến Bân.

Lục Kiến Bân và nhóm người Hà Lợi Hoa cùng ngồi một chỗ, lúc điện thoại của Lục Kiên Bân vang lên, tâm trạng của đám người Hà Lợi Hoa đều trở nên thấp thỏm.

Lục Kiến Bân ấn nghe, nói vài câu rồi cúp máy: “Tổng giám đốc tập đoàn Đăng Hỉ Lai và anh Lý không hợp nhau, bây giờ tổng giám đốc Đăng Hỉ Lai đang muốn bàn chuyện hợp tác với nhà họ Cố, Sở Trung Thiên đoán đối phương muốn mượn chuyện này để chĩa mũi dùi vào anh Lý, đây là cơ hội cho các người giải thích.”

Đám người Hà Lợi Hoa liền ngạc nhiên, không ngờ lại còn nhảy ra một tổng giám đốc của xí nghiệp nổi tiếng quốc tế.

“Đăng Hỉ Lai bán dược phẩm và vật phẩm chăm sóc sức khỏe, nhà họ Cố cũng làm y dược, có lẽ là những người khác trong nhà họ Cố tìm tới Đăng Hỉ Lai đòi hợp tác, như vậy có thể làm khó vợ của anh Lý, chúng ta phải giúp anh Lý xử lý chuyện này.”

“Cũng phải tìm xí nghiệp y dược quốc tế hợp tác với nhà họ Cố, loại chuyện này cần phải vứt ra một khoản tiền mới được, mọi người cảm thấy nên làm sao bây giờ?”

“Anh Lý lợi hại như vậy, đoán chừng lần này chỉ là kiểm tra độ chân thành trong lời xin lỗi của chúng ta, chúng ta nhất định phải xử lý êm đẹp chuyện này, phải tìm Y dược quốc tế đứng đầu để hợp tác với nhà họ Cố mới được.”

Đám thương gia bất động sản Kim Hải bàn tán vài câu, đã có được bước đầu của phương án.

Hà Lợi Hoa trầm ngâm một chút, ánh mắt nhìn về phía Lục Kiến Bân: “Lão Lục, tôi biết ông có quan hệ rộng, trước đó mấy đứa nhỏ nhà chúng tôi bất kính với ông, vẫn mong ông rộng lòng tha thứ, lần này chúng tôi gặp nạn, anh nhất định phải giúp chúng tôi vượt qua cảnh này, sau này cổ phần của công ty chúng tôi đều chia cho ông mười phần trăm.”

Mười phần trăm cổ phần của những công ty bất động sản này cũng không phải là con số nhỏ, cho dù những công ty này đều là xí nghiệp bản địa của Kim Hải, nhưng tài sản mỗi công ty đều lên đến vài nghìn tỷ.

“Cổ phần thì tôi không cần, các người thành tâm xin lỗi anh Lý là được, nhận cổ phần của các người sẽ khiến cho anh Lý hiểu lầm tôi.”

Lục Kiến Bân vừa cười vừa nói.

Đám người Hà Lợi Hoa liền ngạc nhiên, không ngờ Lục Kiến Bân lại từ chối cổ phần dâng tới miệng như vậy.

Lục Kiến Bân đã nhìn thấu, nếu Lý Phàm có thể diệt tận gốc Trương Trung Dương mà không gây ra một tiếng động nào, năng lực như vậy khiến cho ông ta phải ngửa mặt mà trông.

Dựa vào phỏng đoán của Lục Kiến Bân, thân phận, địa vị của Lý Phàm ít nhất phải là loại cấp cao trong nước.

“Y Dược quốc tế đứng đầu hải ngoại có quan hệ với tôi, có điều muốn giải quyết bọn họ, để cho bọn họ hợp tác với nhà họ Cố, cái giá mà các người phải trả sẽ không nhỏ, nói dự trù của các người một chút đi, tôi cũng dễ cân đối.”

Hà Lợi Hoa và mấy vị gia chủ thương lượng một phen, cuối cùng quyết tâm chọn ra một con số.

“Mấy nhà chúng tôi có thể lấy ra một nghìn năm trăm tỷ, nhiều nhất là ba nghìn tỷ! Phiền ông Lục hỗ trợ đi liên hệ.”

“Được.”

Lục Kiến Bân nhấc điện thoại lên liên lạc một phen, sau đó cười nói: “Các người may mắn đây, chuyện của tổng giám đốc bên tập đoàn Đăng Hỉ Lai dẫn tới sự chú ý của đối thủ cạnh tranh với họ, tôi đã liên hệ được Chế dược Hằng Huy đối đầu với bọn họ, tổng giám đốc điều hành của Hằng Huy sắp tới Hán Thành, chúng ta nhanh ra nghênh đón, vừa đi đường vừa trao đổi.

Đám người Hà Lợi Hoa lập tức đứng dậy, gọi người chuẩn bị xe, rồi đi tiếp đón tổng giám đốc điều hành của Chế dược Hằng Huy.

Đi ngang qua đám Hà Lợi Quần, Hà Lợi Hoa đánh vào vai của Hà Lợi Quần: “Còn đực ra đó làm gì, mau đi theo, đến dập đầu hối lỗi với anh Lý.”

“Chúng con, đã dập đầu hối lỗi hai lần rồi.”

Hà Lợi Quần muốn khóc, trong lòng hối hận không thôi.

“Mẹ! Không thấy kết cục của Trương Trung Dương à? Hai lần đủ con khỉ, lần này nếu anh Lý không vui, mày cứ quỳ luôn trước mặt anh Lý cho tao!”

Hà Lợi Quần không dám nói lời nào, cuống quít đứng dậy đi theo sao.

Lý Phàm vội vàng chạy tới phòng họp của công ty.

Cố Tuấn Hào cười đắc ý nói: “Ôi, tốc độ của oắt con vô dụng này nhanh đấy, không hổ là thứ rách rưởi mỗi ngày đều quỳ lạy Họa Y, chỉ sợ chủ nhân của mình xảy ra chuyện, ha ha ha.”

“Chờ lát nữa tổng giám đốc Đăng Hỉ Lai tới bàn chuyện hợp tác, tên vô tích sự như cậu biết điều một chút, đừng mẹ nó làm ra chuyện khó coi gì.”

Cố Thiệu Dũng quát lớn.

Lý Phàm không phản ứng lại lời nói của ba con Cố Thiệu Dũng mà trực tiếp đi tới ngồi bên cạnh Cố Họa Y, cười nói: “Đừng lo, có anh ở đây sẽ không sao đâu.”

“Có mày có cái khỉ dùng được, oắt con vô dụng như mày chỉ biết gây chuyện xấu thôi! Lần này Cố Họa Y nhớ giữ chặt thằng chồng vô dụng của mình đấy, nếu làm hỏng tâm trạng của tổng giám đốc Tây Môn, cả nhà các người cứ chờ mà tiêu tùng đi.”

Cố Tuấn Hào nổi giận nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK