Mục lục
Thiếu chủ bí mật – Lý Phàm (Truyện full tác giả: Phi Điểu Bất Tuyệt)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một đám nhà nghệ thuật không biết tên lập tức nhiệt huyết sôi trào, bọn họ đều khát khao được biểu diễn trình độ của bản thân, được mọi người khen ngợi. 

Mắt Tề Đức Long cũng sáng rực lên, lớn tiếng nói: “Triển lãm nghệ thuật của chúng tôi sắp bắt đầu rồi, thằng nhóc cậu có dám đi thi đấu với chúng tôi không, đến lúc đó để người xem tại hiện trường phán xét nghệ thuật cao thấp” 

“Ha ha, không thành vấn đề, chỉ cần lát nữa mấy người đừng khóc là được.” Lý Phàm vô cùng tự tin nói. 

Nếu thi đấu với những đại sư thư pháp thật sự, Lý Phàm còn sẽ cảm thấy anh chưa đủ trình độ, nhưng nếu so với những nhà nghệ thuật viết thư pháp xấu, trình độ thư pháp của Lý Phàm chắc chắn sẽ nghiền ép đối phương về tất cả các mặt. 

“Nếu thế, vậy mời mọi người làm chứng, ba người chúng tôi muốn thi đấu thư pháp với anh bạn này, chúng tôi cũng là người rộng lượng, nếu anh bạn này thua chỉ cần xin lỗi chúng tôi, sau đó quay lại video xin lỗi up lên mạng là được.” Tề Đức Long vô cùng tự tin nói. 

“Không thành vấn đề, nếu mấy người thua thì sao?” Lý Phàm mỉm cười hỏi. 

Tề Đức Long nhướng mày, đảo mắt cười khẩy: “Ha ha, chúng tôi không thể nào thua được, chúng tôi đều là nhà nghệ thuật nổi tiếng ở quốc tế, Picasso còn từng khen chữ viết của tôi nữa” 

“Được, chắc cũng chỉ có đại sư của phái trừu tượng mới có thể nhìn hiểu thư pháp xấu kia của mấy người, người bình thường như tôi không thể thưởng thức mấy thứ đó của mấy người được” Lý Phàm trào phúng. 

Tề Đức Long giống như không nghe được ý trào phúng trong lời Lý Phàm, vô cùng đắc ý nói: “Coi như thằng nhóc cậu còn có chút kiến thức, cũng chỉ có nhà nghệ thuật nổi tiếng như Picasso mới có thể tâm linh tương thông với 

chúng tôi, biết được chữ viết của chúng tôi quý giá đến cỡ nào? Phương Chi Dự hùa theo: “Đây cũng là nỗi buồn của chúng ta, cũng là nỗi buồn của nghệ thuật, thanh niên các cậu không chiều sâu nghệ thuật, không có năng lực thưởng thức nghệ thuật” 

Đám nhà nghệ thuật không biết tên còn lại cũng gật gù liên tục, bắt đầu dõng dạc phát biểu nghị luận. “Người dân thời này không được, không thưởng thức được hình thức nghệ thuật vượt mức quy định của chúng ta, chúng ta đã hơn xa nền văn minh nhân loại vài trăm năm, chỉ có nhân loại vài trăm năm sau mới hiểu được tác phẩm của chúng ta.” 

“Nên cố gắng tăng trình độ thưởng thức nghệ thuật của dân chúng lên mới đúng, đây là trách nhiệm của chúng ta, phải để nghệ thuật có thể đi vào mọi nhà, mỗi nhà đều treo thi họa của chúng ta” 

Đối mặt với một đám nhà nghệ thuật bị ảo tưởng, Lý Phàm đã không còn hơi sức để càm ràm, nghe bọn họ tự biên tự diễn, càng có cảm giác buồn nôn. 

“Mấy người đừng nói mấy người ghê gớm đến cỡ nào nữa, nếu mấy người nói nữa thì trái đất sẽ nổ tung mất, đợi lát nữa lúc mấy người biểu diễn thư pháp xấu, tôi sẽ tự tìm mấy người so tài thư pháp, bây giờ mời mấy người nhường đường cho, chúng tôi muốn đi xem nguyên liệu làm con dấu” 

Thấy vẻ mặt mất kiên nhẫn của Lý Phàm, ba tên nhà nghệ thuật trung niên viết thư pháp xấu đồng loạt ngẩng đầu lên, phát ra tiếng hừ lạnh đầy kiêu ngạo. 

“Hừ! Chúng tôi là nhà nghệ thuật rộng lượng vị tha, lần này tha cho mấy người một lần, đợi lát nữa chúng ta so tài với nhau, để cậu thanh niên là cậu biết được sự lợi hại của chúng tôi” 

“Chúng tôi đang nắm giữ chân lý của nghệ thuật thư pháp, đợi đến khi cậu nhìn thấy chúng tôi biết diễn, sẽ cúi đầu khiêm tốn, đến lúc đó cậu sẽ biết được sự lợi hại của chúng tôi” 

“Không cần nói nhiều nữa, đợi lát nữa so tài, ai không đến thì làm chó, hy vọng cậu sẽ không nuốt lời” Ba nhà nghệ thuật trung niên viết thư pháp xấu nói xong thì nhường đường, cảm thấy cần phải chuẩn bị kỹ lưỡng công việc cho cuộc so tài lát nữa, đó mới là lúc lăng xê bản thân tốt nhất. 

Lý Phàm dẫn Trần Hiểu Đồng và Cố Họa Y đi qua con đường mà ba nhà nghệ thuật trung niên viết thư pháp xấu mới nhường ra, xung quanh là đám nhà nghệ thuật không biết tên, cả đám đều than thở tiếc nuối, bọn họ còn chưa lăng xê bản thân xong. 

La Ly La cầm điện thoại quay bóng lưng ba người Lý Phàm, hơi kích động nhìn số lượt view kỷ lục của kênh livestream. 

“Các bạn mạng, mọi người có nghe thấy không, lát nữa bọn họ sẽ tiến hành cuộc so tài thư pháp đặc sắc, La Ly La tôi sẽ livestream trực tiếp cho mọi người xem. 

Các bạn thích nghệ thuật hành vi của tôi thì có thể inbox riêng cho tôi, kết bạn, cũng có thể tài trợ hành động nghệ thuật của tôi, có quà tặng xinh đẹp dành cho người tài trợ nha.” 

Lúc La Lý La quảng cáo, số người xem trong kênh livestream nhanh chóng giảm xuống, hình như mọi người không có hứng thú gì về nghệ thuật hành vi của La Ly La 

Ba người Lý Phàm đi đến trước một quầy hàng, chủ tiệm lười biếng nằm trên ghế chơi điện thoại, không thèm chào hỏi tiếng nào. 

Lý Phàm cũng không để ý đến chủ tiệm, bắt đầu tự xem xét khắp quầy hàng. 

Chủ tiệm này chủ yếu bán đá Kê Huyết, đá Kê Huyết dựa theo nơi sản xuất mà được chia là Xương Hóa Kê Huyết và Ba Lâm Kê Huyết, Xương Hóa Kê Huyết được khai thác sớm, phẩm chất tốt, bây giờ đã gần như cạn kiệt, cho nên đá Kê Huyết trên thị trường đa phần đều là Ba Lâm Kê Huyết. 

 Dựa vào độ cứng mà được chia làm Cang Điểm Kê Huyết và Nhuận Điểm Kê Huyết, Cang Điểm Kê Huyết rất cứng, thô ráp, rất dễ xảy ra tình trạng vỡ đá hoặc là vỡ góc trong lúc điêu khắc hoặc làm con dấu, cho nên rất khó tạo hình, cho nên giá của Cang Điểm Kê Huyết khá rẻ.

 Mà Nhuận Điểm Kê Huyết thì có tính chất nhẵn mịn, độ cứng rất thích hợp để điêu khắc, lúc điêu khắc con dấu cũng không có tình huống vỡ đá hoặc vỡ góc, cho nên giá rất đắt. 

Nếu đá Nhuận Điểm Kê Huyết có màu sắc rực rỡ, màu đỏ nhiều, có hoa văn đẹp, một khối nguyên liệu làm con dấu có giá trị đều hơn ba trăm triệu. 

Tốt hơn nữa thì có đá Đông Điểm Kê Huyết, dựa theo cách nói của giới bán châu báu ngọc thạch thì đá Đông Điểm Kê Huyết tương đương với đá Kê Huyết có xúc cảm giống với ngọc thạch, cục đá có trạng thái như thế này đều được gọi là hóa ngọc. 

Giá của Đông Điểm Kê Huyết lại càng đắt đỏ, cũng rất hiếm gặp trên thị trường, một khi xuất hiện thì sẽ được mọi người săn đón, được người ta mua với cái giá trên trời. 

Trên quầy hàng cũng có bày các nguyên liệu đá Kế Huyết làm con dấu, cũng có đá Kê Huyết chưa được xử lý, chủ tiệm này hình như là người nhập hàng từ nơi khai thác. 

Cổ Họa Y cẩn thận cầm một nguyên liệu đá Kê Huyết làm con dấu, nhìn một chút rồi nói: “Đây là đá Kê Huyết sao, khá đẹp” 

“Đá Kệ Huyết mà em cầm cũng chưa gọi là đẹp đâu, nếu nói về màu sắc thì đá Kệ Huyết tốt nhất được gọi là Lưu Quan Trương.” 

Lý Phàm lạnh nhạt nói. “Lưu Quan Trương? Có ý nghĩa gì thế?” Trần Hiểu Đồng khó hiểu hỏi. “Lưu Quan Trương là chỉ màu sắc, Lưu Bị mặt trắng, Quan Vũ mặt đỏ, Trương Phi mặt đen, cho nên đá Kê Huyết có ba màu sắc trắng đỏ đen rõ ràng được gọi là Lưu Quan Trương. 

Phần lớn đá Kê Huyết đều đủ đỏ như máu, nhưng hai màu trắng đen lại không quá rõ ràng, thường có màu xám trắng hoặc tro đen, cho nên đá Kê Huyết có ba màu đỏ đen trắng rõ ràng đều là hàng thượng phẩm trong đá Kê Huyết.” 

Lý Phàm giới thiệu làm Cố Họa Y và Trần Hiểu Đồng như vỡ ra nhiều kiến thức mới, nếu như không nghe được Lý 

Phàm nói, bọn cô cũng không biết đá Kê Huyết còn có nhiều phân loại như thế.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK