Mục lục
Thiếu chủ bí mật – Lý Phàm (Truyện full tác giả: Phi Điểu Bất Tuyệt)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lý Phàm không hiểu rõ đối phương lấy đâu ra dũng khí, mà dám hống hách với mình như vậy. “Anh đang hống hách với tôi à, tốt lắm, tôi sẽ khiến anh phải trả giá đắt.” Lý Phàm lạnh lùng nói. 

Cậu cả nhà họ Để rất nổi nóng, đợi anh ra khỏi đây rồi, thì không nuốt trôi cơn giận này, anh vừa quay về đã nói lại chuyện này với ông cụ nhà họ Đế. 

Ông cụ nhà họ Đế nghe xong thì nhíu mày, ông không ngờ Lý Phàm lại quen biết đội trưởng Chương ở Võ Thành, như vậy chuyện này hơi khó giải quyết. 

Mấy người nắm quyền nhà họ Để liếc nhìn nhau, nửa ngày vẫn không nghĩ ra cách hay để đối phó với Lý Phàm. Bọn họ đều rất buồn bực, tốt xấu gì bọn họ cũng là nhà họ Đế tiếng tăm lừng lẫy, có thể nói là gia tộc không ai có thể trêu chọc ở Võ Thành, nhưng hôm nay lại gặp người bốc đồng như Lý Phàm. 

Ông cụ nhà họ Đế nhìn cháu trai của mình, rồi lạnh nhạt hỏi: “Vậy cháu có cách gì không?” “Ông nội, cháu đã nghĩ ra một cách rồi, nhưng cách này sẽ hơi uất ức cho em tư” Cậu cả nhà họ Đế bỗng lên tiếng. 

Ông cụ nhà họ Đế nghe vậy thì nhìn cháu trai mình bằng ánh mắt kỳ lạ. “Uất ức là sao?” 

Ông cụ nhà họ Đế đã biết đại khái mọi chuyện, nhưng không hề nói ra chân tướng vụ việc, ông lạnh lùng nhìn cháu trai mình, muốn xem đối phương giải thích thế nào. 

Lúc này cậu cả nhà họ Đế mới nói cách của mình ra: “Ở nước ngoài em tư đã học được không ít võ công, nên cháu muốn em ấy quyến rũ thằng nhãi đó, rồi thừa cơ anh ta không chú ý, mà trừ khử anh ta” 

Ông cụ nhà họ Để nghe xong thì bắt đầu mất bình tĩnh, chuyện này thật sự đã vượt quá sức tưởng tượng của ông, ông tức giận lườm cháu trai mình, cho rằng cách làm của đối phương quá mất mặt. 

“Không được, ông tuyệt đối không đồng ý, đó là em tư của con, cũng là cháu gái bảo bối của ông, lỡ tên Lý Phàm đó thật sự chạm vào con bé thì sao?” Ông cụ nhà họ Đế dứt khoát bác bỏ. 

Cậu cả nhà họ Để thấy ông nội nổi giận, thì tiếp tục an ủi: “Ông nội, chúng ta phải lấy đại cục làm trọng, với tình thể hiện nay, nếu chúng ta không trừ khử thằng nhãi đó, e rằng anh ta sẽ tới gây sự với chúng ta.” 

Ông cụ nhà họ Đế ngẫm kỹ lại, cảm thấy anh nói cũng có lý, ông thở dài nói: “Cách làm này hơi bất ổn, tốt xấu gì chúng ta cũng là nhà họ Đế ở Võ Thành, cần gì phải làm như vậy để trừ khử một thằng oắt con chứ?” 

Chủ yếu là ông không bỏ thể diện nhà họ Đế xuống, ông chỉ lo chuyện này mà truyền ra ngoài, không biết sẽ có bao nhiêu người cười nhạo. 

Cậu cả nhà họ Đế cười ha hả: “Ông nội, ông đừng lo lắng nhiều như thế, chỉ có người nhà chúng ta mới biết chuyện này thôi, không ai kể chuyện này ra ngoài đâu, hơn nữa sau khi em tự hành động, chúng ta sẽ tiêu hủy thi thể, đến lúc đó bọn họ hoàn toàn không tìm ra được.” 

Mọi người nghe cậu cả nhà họ Để nói thế thì hít ngụm khí lạnh, không thể không nói, lòng dạ anh ta quá độc ác, ngay cả suy nghĩ như vậy cũng có thể nói ra. 

Lúc này ông cụ nhà họ Đế mới yên lòng, đồng thời giao chuyện này cho anh ta giải quyết. 

Giờ cậu cả nhà họ Đế mới tới phòng của em tư, trong phòng, một cô gái có dáng người cao ráo đang trang điểm, trông cực kỳ xinh đẹp, mang tới cảm giác ngây thơ trong sáng. ở Võ Thành, có thể nói ngoại hình của Đế Vân thuộc cấp bậc hoa khôi, mái tóc óng ả, gương mặt gần như không tìm ra một chút khuyết điểm. 

"Anh cá, sao anh lại tới đây?” Đế Vân thông qua gương trang điểm, nhìn thấy bóng dáng người tới, nên khách sáo hỏi. 

Sắc mặt cậu cả nhà họ Đế rất lúng túng, nhất thời không biết phải nói gì, anh chỉ lo lắng một điều là cô sẽ không đồng ý, nhưng anh không bận tâm nhiều như thế, đành phải thuyết phục đối phương. 

“Em tư, em có biết gần đây đã xảy ra chuyện gì không?” Cậu cả nhà họ Để bỗng hỏi một câu. 

Để Vân nghe vậy thì khẽ lắc đầu: “Em không biết rõ chuyện này, chẳng lẽ thật sự đã xảy ra chuyện rồi ư?” Giờ cậu cả nhà họ Đế mới gật đầu, thành thật nói: “Đúng vậy, quả thật gần đây đã xảy ra chuyện.” 

“Vậy em có thể giúp gì được không?” Đế Vân tò mò hỏi. 

Cậu cả nhà họ Để nghe xong thì nhất thời biết rõ đối phương đã mắc bẫy, nên vội đáp: “Tất nhiên là em có thể giúp được rồi, nhưng anh sợ làm vậy sẽ ủy khuất cho em” 

Nhưng Đế Vân lại không để bụng xua tay: “Anh, giờ đã là lúc nào mà anh còn khách sáo với em như thế, em cũng là người nhà họ Đến giờ nhà chúng ta xảy ra chuyện lớn như vậy, tất nhiên em thể không làm ngơ được”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK