Mục lục
Thiếu chủ bí mật – Lý Phàm (Truyện full tác giả: Phi Điểu Bất Tuyệt)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Long Ba cả người đều không ổn, liên tiếp nghe hai cuộc điện thoại, khiến anh ta vô cùng nghi ngờ có phải mình đang nằm mơ hay không.

Điều làm cho Long Ba tự hào nhất chính là gia nhập vào đội xe McLaren, và lấy được bằng lái xe siêu cấp, nhưng trước mắt hai chuyện này vậy mà đều xoay chuyển tình thế, McLaren khai trừ mình, mà bằng lái xe siêu cấp cũng bị thu hồi.

Đây không phải là thật! Nhất định không phải thật sự!

Long Ba gầm lên ở trong lòng một tiếng, điên cuồng xô đẩy những người đẹp ở bên cạnh.

Những người đẹp bất ngờ nên không kịp đề phòng, bị Long Ba đẩy ngã xuống đất, phát ra tiếng kinh hô liên tiếp.

"Mẹ nó! Giả! Nhất định là giả!"

Long Ba nhìn chằm chằm vào Lý Phàm, đưa tay chỉ vào chóp mũi Lý Phàm cao giọng nói: "Trình độ lừa đảo của người mà anh mời tới thật là giỏi, vậy mà suýt chút nữa đã lừa gạt được tôi!”

Mọi người xung quanh cũng đều bình tĩnh lại, sau khi hết khiếp sợ đều cảm thấy Long Ba nói rất có lý, vừa rồi hai cuộc điện thoại mặc dù nghe đều rất giống, nhưng cẩn thận suy nghĩ lại, sẽ cảm thấy có chút không hợp logic.

Chẳng lẽ chỉ vì một câu nói của Lý Phàm mà đội xe McLaren và liên đoàn ô tô quốc tế liền xóa tên Long Ba? Lý Phàm lại mẹ nó không phải thần tiên, sao có thể có mặt mũi lớn như vậy?

Cho dù anh ta là thần tiên cũng chưa chắc có thể làm được, dù sao thì người phụ trách đội xe McLaren và liên đoàn ô tô quốc tế cũng đều là người ngoại quốc, bọn họ tin vào Thượng Đế chứ không phải thần tiên.

"Tôi cũng cảm thấy đây là một âm mưu, chắc chắn là Khang Văn Hân đã góp nhặt tư liệu của anh Ba, tìm người làm ra ván cờ này!”

"Khang Văn Hân, con mẹ nó, anh cũng quá không biết xấu hổ đi, cũng dám bày trò lừa dối anh Ba, anh Ba cũng không phải người mà anh có thể lừa gạt được!”

Khang Văn Hân mặt đỏ tía tai nhìn những người chung quanh, cao giọng nói: "Tôi không hề bày trò, lừa gạt Long Ba có cái rắm gì thú vị, các người nếu không tin tưởng vào năng lực của sư phụ tôi thì để Long Ba tự mình đi xác minh là được, để xem anh có có phải bị khai trừ hay không! Có phải bị thu hồi bằng lái xe siêu cấp hay không!”

Sau khi Khang Văn Hân nói một mạch xong, những người xung quanh đều giữ im lặng, ánh mắt cùng nhau nhìn về phía Long Ba.

Long Ba dùng sức cắn cắn răng hàm, cười lạnh nói: "Mày thật đúng là chưa thấy quan tài chưa rơi lệ, vậy ông đấy sẽ chứng thực cho mày xem!”

Giờ phút này Long Ba cũng đang nói thầm trong lòng, vốn muốn gọi điện thoại để xác minh lại.

Cầm điện thoại lên tìm được số điện thoại của đội trưởng đội xe và gọi tới, điện thoại được kết nối rất nhanh, không đợi Long Ba nói chuyện thì bên kia đã truyền đến giọng nói của đối phương.

"A, Long Ba, tên khốn kiếp nhà cậu gọi điện thoại cho tôi làm gì?”

"Đội trưởng, tôi muốn hỏi anh, có phải tôi bị khai trừ rồi không? Vừa rồi tôi nhận được một cuộc điện thoại lừa đảo, tên lừa đảo đó lại nói tôi bị đội xe khai trừ, thật sự quá mức khôi hài!”

"Chuyện này không hề khôi hài chút nào, Long Ba chết tiệt, cậu quả thực đã bị đội xe khai trừ, cậu đừng làm lãng phí thời gian của tôi, tôi cũng không có thời gian cùng tên rác rưởi cậu nói chuyện!”

Sau khi đội trưởng nói xong thì trực tiếp cúp điện thoại, Long Ba hoàn toàn hóa đá ngây dại.

Vừa rồi đội trưởng nói cái gì?

Nói tôi thật sự bị khai trừ sao?

Không! Làm sao có thể như vậy!

Sau khi Long Ba lấy lại tinh thần, trực tiếp nhấn nút gọi lại, dùng điện thoại gọi cho đội trưởng.

"Fuck! Cậu còn muốn làm gì? Đã nói cho cậu hết rồi, đừng làm lãng phí thời gian của tôi!”

Đội trưởng phẫn nộ gào thét.

"Tôi muốn hỏi một chút rốt cuộc là tại sao? Tại sao lại khai trừ tôi? Chúng ta vừa mới ký hợp đồng?”

"Khốn kiếp chết tiệt, tôi làm sao biết được? Cũng vì ký hợp đồng với cậu mà tôi bị tổng giám đốc mắng cho một trận! Bây giờ tôi đang bị đuổi đi quét rác!”

Long Ba cảm thấy trời đất quay cuồng, suýt chút nữa đã hôn mê: “Dù sao cũng phải có một lý do chứ, tôi muốn biết lý do, rốt cuộc là vì sao?”

Sau khi thất hồn lạc phách nói xong, nước mắt Long Ba điên cuồng phun ra ngoài.

Phấn đấu hơn hai mươi năm, mắt thấy Long Ba đã sắp thành công trên đấu trường đua xe F1, lại bị thất bại ngay trước đó một giây, tất cả những cố gắng trước đó đều tiêu tan.

"Làm sao tôi biết tại sao, tổng giám đốc nói có người gọi điện thoại cho ông ta, yêu cầu ông ta nhất định phải khai trừ cậu, có trời mới biết cậu chọc vào ai, cẩn thận nghĩ lại đi, rác rưởi!”

Sau khi đội trưởng nói xong thì lần nữa cúp điện thoại.

Long Ba cảm thấy toàn bộ sức lực trong người đều bị rút sạch, thân thể lung lay hai lần rồi ngã thẳng ra sau.

Bên cạnh có người nhanh tay đỡ lấy Long Ba sắp ngã quỵ.

"Anh Ba, cố lên! Không có cái gì không trải qua được, khẽ cắn môi là có thể kiên trì vượt qua, chúng tôi ủng hộ anh Ba!”

"Đúng vậy, cuộc sống không có gì là ghê gớm, chẳng qua là làm lại từ đầu, McLaren không cần anh Ba chính là tổn thất của bọn họ, anh Ba cố gắng một chút để đến với Ferrari!"

"Chuyện này có chút kỳ quặc nha anh Ba, thật sự là tên khốn kiếp họ Lý kia làm sao? Phải làm rõ mọi chuyện trước, báo thù ở ngay trước mắt!”

Đám người mồm năm miệng mười nói, tâm trạng của Long Ba cũng dần dần bình phục lại, ánh mắt tràn ngập oán hận nhìn chằm chằm vào Lý Phàm.

"Đỡ dậy, dìu tôi đến trước mặt Lý Phàm đi!" Từng lời nói của Long Ba đều bật ra từ kẽ răng.

Đám người đỡ Long Ba đi đến trước mặt Lý Phàm, Khang Văn Hân cười tủm tỉm nói: "Thế nào? Bây giờ biết sư phụ tôi lợi hại rồi chứ, không phải tôi đã nói ở trước mặt sư phụ tôi, các người đều là cặn bã!”

Giờ phút này, Khang Văn Hân có chút tư thế giống như chó cậy gần nhà, gà cậy gần chuồng.

Mọi người thấy dáng vẻ lúc này của Khang Văn Hân như chó cậy gần nhà, gà cậy gần chuồng, lại đều cúi đầu, hoàn toàn không dám phản bác lại anh ta.

Sự thật đã bày ở trước mắt, nếu phản bác chính là tự rước lấy nhục.

Nghĩ lại thủ đoạn của Lý Phàm, chỉ gọi một cuộc điện thoại đã khiến Long Ba chật vật như thế, đây chắc chắn là thủ đoạn của thần tiên!

Giờ phút này ở trong mắt mọi người, Lý Phàm trở nên vô cùng cao thâm mạt trắc, tất cả mọi người không nghĩ ra Lý Phàm rốt cuộc có bối cảnh thâm hậu đến mức nào, cũng chỉ thông qua một cuộc điện thoại đã có thể đánh rớt Long Ba nhanh như vậy.

Gương mặt Long Ba dùng sức co quắp hai lần, căm tức nhìn Khang Văn Hân nói: "Mày cũng chỉ là con chó thôi, ở đây không phải chỗ để con chó như mày sủa!”

"Ha ha, tôi là chó thì thế nào? Đánh chó cũng còn phải nhìn mặt chủ đấy, bây giờ sự phụ tôi đã giẫm bẹp anh xuống dưới đất, anh không cảm thấy mặt đau sao?”

Long Ba tức giận đỏ mặt đến cổ, khi Khang Văn Hân chưa nói thì vẫn không cảm nhận được, nói kiểu này, đột nhiên cảm thấy gương mặt nóng bỏng đau, giống như bị người ta tát cho mười mấy cái tát vậy.

"Lý Phàm! Anh hãy cho tôi một lời giải thích, anh làm thế nào được như vậy? Tại sao có thể khiến tôi bị đội xe khai trừ? Tại sao có thể thu hồi bằng lái xe siêu cấp của tôi? Con mẹ nó, rốt cuộc anh là cái quỷ gì?”

"Cung kính với sự phụ tôi một chút, Long Ba, anh ăn quả khổ vẫn chưa đủ sao?”

Khang Văn Hân sâu kín nói.

Long Ba cười thảm hai tiếng , tức đến nỗi toàn thân run rẩy: "Đau khổ? Bây giờ tôi không còn gì nữa, làm sao còn quan tâm đến việc ăn thêm một chút đau khổ! Tôi chỉ muốn làm cho rõ ràng chuyện này!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK