Cô gái bán hàng nói: "Dây chuyền sapphire này chỉ có một cái, cô gái này đã mua rồi."
Nghe vậy, sắc mặt cô gái trang điểm đậm trầm xuống, trong lòng cô ta rất thích dây chuyền sapphire đó, nhưng cô ra không ngờ dây chuyền đó lại bị Sở Linh mua mất, nên cô ta cảm thấy rất không thoải mái, cô ta lập tức bắt đầu nũng nịu với người đàn ông ăn mặc là lượt.
"Ông xã, em thích sợi dây chuyền này, hay là anh mua giúp em đi" Cô gái trang điểm đậm chợt nói. Nghe vậy, khóe miệng người đàn ông ăn mặc là lượt có chút co rúm: "Vật này đã bị người ta mua rồi."
"Anh hãy mặc cả với anh ta đi, em thích dây chuyền sapphire này." Cô gái trang điểm đậm hết sức nũng nịu nói.
Thấy thế, nhất thời người đàn ông ăn mặc là lượt không biết nên làm như thế nào cho phải, anh ta không nghĩ tới đối phương lại dây dưa như thế, anh ta cảm thấy rất đau đầu, anh ta day day cái trán, không biết nên làm gì.
"Được, anh sẽ giúp em chuyện này. Cuối cùng người đàn ông ăn mặc là lượt bất đắc dĩ nói. Nghe vậy, cô gái trang điểm đậm lập tức cảm thấy vui mừng, cô ta cảm động ôm lấy anh ta.
Lúc này, anh ta lại cảm thấy hết sức chán ghét, nhưng anh ta cũng không tiện đẩy đối phương ra, trong lòng anh ta cũng muốn làm mất mặt Lý Phàm, mà đây là một cơ hội tốt để lấy lại thể diện cho mình.
Người phụ nữ anh ta đã không có được thì đối phương cũng đừng hòng có được. Anh ta không tin một tên nhãi nghèo lại có thể đấu giá vượt được anh ta.
"Dây chuyền sapphire này có giá bao nhiêu, tôi sẽ trả thêm ba trăm triệu, tôi muốn lấy" Người đàn ông ăn mặc là lượt mở miệng nói.
Cô gái trang điểm đậm lập tức ôm lấy anh ta, cho rằng đối phương cực giỏi.
Cô gái bán hàng nhất thời ngơ ngác, không biết nên như thế nào cho phải, cô ta vẻ mặt khó xử, bởi vì món này người ta đã mua rồi, giờ người đàn ông ăn mặc là lượt lại nói như vậy, khiến cô ta rất đau đầu.
Nhất thời, cô ta không biết nên làm như thế nào.
Thấy dáng vẻ khó xử của cô gái bán hàng, người đàn ông ăn mặc là lượt biết chắc chắn đối phương đã ngầm đồng ý, nhưng chưa tìm được cơ hội ra tay thôi, anh ta nói tiếp: "Tôi trả thêm ba trăm triệu nữa."
Cô gái bán hàng hít sâu một hơi, sau khi bán được cô ta sẽ kiếm được một khoản chênh lệch, bây giờ đối phương trả thêm sáu trăm triệu, cô ta có thể chiếm làm của riêng, đây đúng là một cơ hội tốt.
Nhất thời cô ta không biết nên từ chối như thế nào, cô ta thấy không có gì có thể tốt hơn, cô ta suýt không kiềm chế được nữa.
Người đàn ông ăn mặc là lượt đắc ý nhìn Lý Phàm, nói ra: "Nhóc con, nếu cậu cũng muốn lấy, cậu cũng có thể trả thêm tiền"
Cô gái bán hàng cũng tìm được một bậc thang, có tiền không kiếm thì là đồ đần, cô ta cũng hùa theo người đàn ông ăn mặc là lượt nói: "Thưa anh, nếu anh đã nói như vậy, tự nhiên tôi sẽ ủng hộ anh, dây chuyền sapphire này là của anh."
Lý Phàm nhướng mày, anh đã sớm biết cô gái bán hàng sẽ chuyển tay cho đối phương, nhưng anh không nghĩ tới đối phương lại trở mặt nhanh như vậy, anh lần nữa nói: "Tôi trả bốn tỷ hai."
Thấy vậy, người đàn ông ăn mặc là lượt trợn tròn mắt, nếu không phải tự mình chứng kiến, anh ta cũng không tin là thật, anh ta cảm thấy rất bất ngờ về điều này, anh ta hít sâu một hơi, lúc lâu sau vẫn chưa lấy lại tinh thần.
Anh ta không nghĩ tới Lý Phàm lại có thể bỏ ra nhiều tiền như vậy, anh ta cũng bắt đầu hoài nghi nhân sinh, anh ta giật mình nhìn Lý Phàm, không thể tin được đây là sự thực, anh ta có vẻ ngờ vực, không hiểu tại sao Lý Phàm lại có dũng khí như vậy, lại còn nói muốn trả bốn tỷ hai".