Mục lục
Truyện: Tàn độc lương duyên (full) - Hướng Thu Vân - Vũ Hào (tác giả: Phong Xuy Lạc Diệp)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hướng Thu Vân liếm liếm đối khô khốc, nửa thật nửa giả trả lời: “Dù sao thì tôi cũng là người đã từng ở khu giam giữ Đông Giao hai năm, hơn ai hết tôi hiểu rất rõ tình huống thực sự đang diễn ra bên trong nhà tù này là như thế nào. Nếu như thật sự bị đưa đến nơi đó một lần nữa, đứa bé trong bụng tôi chắc chắn không thể nào giữ được. Đằng nào mà chẳng phải là chết vậy thì tại sao tôi còn không vì nó mà cố thêm một chút nữa” 

Cô đã cố gắng hết sức để đè nén cảm xúc của mình nhưng thần kinh của cô vẫn căng thẳng đến cực điểm, khi nói chuyện rõ ràng còn mang theo run rẩy. 

Ông cụ Hạ ý vị không rõ mà hừ một tiếng, cũng không biết có tin hay không. 

Một đoạn đường dài không một ai lên tiếng nữa. 

Cả cơ thể lẫn thần kinh của Hương Thu Vân đều căng cứng, cô quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, thỉnh thoảng giơ điện thoại lên kiểm tra thời gian. Cô luôn cảm thấy thời gian đã trôi qua một lúc lâu, nhưng lần nào xem điện thoại cũng hiển thị chưa đến mười phút. 

Cô khó chịu cử động thân thể vài cái, bám vào cửa kính xe, chỉ cảm thấy mỗi giây mỗi phút đều trôi qua một cách khó khăn khi phải ngồi bên cạnh ông cụ Hạ như thế này. 

Nhưng rồi cô lại hy vọng thời gian có thể trôi qua chậm lại một chút, như vậy cô cũng có thể trì hoãn lâu hơn một chút, đồng thời suy ngẫm lại biện pháp có thể ứng phó với ông cụ Hạ. 

Nhưng cái gì nên tới vẫn sẽ tới, chiếc Land Rover cuối cùng cũng dừng ở trước của bệnh viện. 

“Xuống xe đi!” Ông cụ Hạ xuống xe trước, sau đó lạnh lùng nói với Hướng Thu Vân. 

Mỗi khi thấy ông ta nhìn sang phía mình, mỗi một tế bào trong cơ thể Hướng Thu Vân đều căng tới cực hạn, chỉ cần thêm một chút áp lực bên ngoài nữa thì tất cả đều sẽ vỡ tung ra. 

Cô cố gắng hết sức mím khóe môi, lau lòng bàn tay ướt đẫm mồ hôi trên quần áo, tay chân mềm nhũn bước ra khỏi xe. 

“Nếu như ông không thích đứa trẻ này, sợ nó lớn lên sẽ tranh giành tài sản của nhà họ Hạ, vậy thì một xu tôi cũng không cần” Hướng Thu Vân nói: “Nhưng tôi cầu xin ông ngàn vạn lần đừng làm tổn thương nó.” 

Ông cụ Hạ mắt lạnh liếc xéo cô một cái, tức giận mà hừ một tiếng: "Vẫn là trước tiên cứ nhìn xem thử cô có thai thật hay không đã, sau đó mới nói tiếp được!” 

Nói xong ông ta nhấc chân đi về phía bệnh viện. 

Hai người đàn ông đứng hai bên trái phải Hướng Thu Vân vẫn yên lặng chờ cô. 

Hướng Thu Vân hít sâu một hơi, mím chặt đôi môi rồi từ từ thong thả mà đi theo phía sau ông cụ Hạ, trong khi hai người đàn ông luôn kiềm chặt bên cạnh cô.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK