Mục lục
Truyện: Tàn độc lương duyên (full) - Hướng Thu Vân - Vũ Hào (tác giả: Phong Xuy Lạc Diệp)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Người đàn bà bên trong video không phải là cô dâu sao? Tại sao cô ta lại lên giường với Bùi Tân vậy?" 

 

"Lấy một người như vậy đúng là do ông cụ Lâm lớn tuổi già rồi nên hồ đồ!" 

 

"Không nhìn ra được ông cụ Lâm là một người nghiêm chỉnh như vậy mà lại ưa thích phong cách này đấy, chậc chậc!" 

 

"Cưới một ả đàn bà hai mươi tuổi, còn là một cô nàng, khẩu vị của ông cụ Lâm nặng thật"

 

 "Sao ông cụ Lâm lại quen biết loại đàn bà này nhỉ? Chẳng lẽ đã hơn tám mươi tuổi rồi mà vẫn đi chơi gái điểm?"

 

Ngoại trừ khuôn mặt của Lâm Tuyết Nghi và Bùi Tần hiện rõ ra ngoài, những chỗ khác đều đã được làm mờ nhưng dù vậy thì nhìn theo chuyển động thân thể họ vẫn có thể hiểu rõ người xuất hiện trong video đang làm cái gì.

 

Toàn bộ đại sảnh sang trọng tràn ngập tiếng rên rỉ mập mờ của người đàn bà và cả tiếng thở gấp gáp của người đàn ông. Thỉnh thoảng video còn xuất hiện mấy hình ảnh được quay chụp vô cùng gần, còn có thể nghe được tiếng va chạm mập mờ của da thịt và tiếng nước ướt át.

 

Giang Hân Yên quay đầu nhìn thoáng qua, cả cái màn chiếu toàn là những hình ảnh vô cùng bẩn thỉu, khó coi. Khi cô ta xem là lúc Lâm Tuyết Nghi đang nằm dưới một người đàn bà và một người đàn ông khác... Cảnh tượng hoang đường, cay mắt đến vậy khiến cho người ta khó mà dám nhìn thêm lần thứ hai.

 

Sắc mặt cô ta thay đổi, run rẩy nói với Giang Minh Thắng, người cũng đang mang bộ mặt vô cùng khó coi đứng cạnh, nói: "Anh ơi, mau tìm nguồn điện rồi rút phích cắm ra."

 

Hướng Thu Vân ngồi ở phía dưới, lạnh lùng nhìn người ở hai nhà Giang, Lâm loạn thành một bầy. Khi Giang Hàn Yên nhìn sang phía cô, cô đã mỉm cười nhìn đối phương.

 

Cô trông thấy Giang Minh Thắng hình như muốn lao về phía cô nhưng lại bị Giang Hân Yên ngăn cản.

 

Có điều Giang Minh Thắng mà xông tới thì cô cũng không sợ, chuyện này dù sao cũng là do Hạ Vũ Hào sắp xếp người ta làm, có điều tra cũng không tra được tới cô.

 

 "Vui lắm sao?" 

 

Hạ Vũ Hào nghiêng đầu nhìn cô, đáy mắt tĩnh mịch ẩn chứa một tia dịu dàng.

 

Hướng Thu Vân rũ mắt xuống, sau đó cô lại nâng mí mắt lên nhìn anh: "Nếu trông thấy cảnh anh gặp chuyện xui xẻo, tôi sẽ càng vui hơn thế này"

 

Hận ý và sự chán ghét của cô lưu lại trong đáy mắt, trái tim Hạ Vũ Hào như bị cái gì đó đâm vào, anh định nói lại thôi, sau đó quay đầu tránh né ánh mắt của cô.

 

Tít.

 

Tít.

 

Tít.

 

Điện thoại rung lên ba lần liên tiếp.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK