Mục lục
Truyện: Tàn độc lương duyên (full) - Hướng Thu Vân - Vũ Hào (tác giả: Phong Xuy Lạc Diệp)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 “Tôi tự xem, cảm ơn.” Hướng Thu Vân nói.

 

Cô đi xung quanh, có không ít bài tuyển dụng lập trình viên, nhà thiết kế, còn có nhân viên kế toán, nhưng cô vốn không học những thứ này.

 

Hướng Thu Vân đi một vòng, mới phát hiện ra có một nơi thông báo tuyển dụng giáo viên múa cổ điển. 

 

Cô nhìn tấm poster thông báo tuyển dụng không nhấc nổi chân.

 

 “Cô muốn nhận lời mời sao?" 

 

Người thông báo tuyển dụng cười nói: “Đãi ngộ ở chỗ chúng tôi rất tốt, thực tập ba tháng, mỗi tháng lương mười triệu rưỡi. Sau khi lên chính thức, lương cơ bản là mười tám triệu, bao ăn ở, năm mức bảo hiểm và một nhà ở công quỹ, nếu có biểu hiện tốt sẽ có tiền thưởng dao động từ chín triệu đến mười tám triệu”

 

Hướng Thu Vân cố ép bản thân mình dời ánh mắt: “Tôi chỉ xem cho biết, cảm ơn” 

 

“Tôi thấy cô còn trẻ tuổi, có phải xấu hổ hay không?" 

 

Người tuyển dụng dịu dàng hiểu ý nói: “Cô đừng lo lắng, cứ coi như luyện tập vũ đạo bình thường, cứ thoải mái nhảy một điệu cho chúng tôi xem là được. 

 

“Nếu cô cảm thấy ở đây đông người, không dám nhảy, có thể để lại cho chúng tôi một bản lý lịch tóm tắt, chúng tôi lại gọi cô đến phỏng vấn. Không đem theo lý lịch tóm tắt cũng không sao, cô có thể để lại cho chúng tôi cách liên lạc.

 

Nhân viên tuyển dụng vô cùng nhiệt tình, giáo viên dạy múa cổ điển của trường học bọn họ đột nhiên từ chức, bây giờ trường học đang vội tìm người.

 

Nhưng những người phỏng vấn trước đó đều không phù hợp, hiệu trưởng ra lệnh cho phòng nhân sự bọn họ phải lấp lỗ hổng này trong một tuần.

 

 “Thật sự không cần, cảm ơn, tôi chỉ nhìn thôi."

 

 Hướng Thu Vân giấu đùi phải ra sau theo phản xạ tự nhiên, rồi cố cong môi, không cho nhân viên tuyển dụng có cơ hội nói chuyện, đã chật vật đi về phía ngược lại. Phía sau lưng vang lên giọng nói kinh ngạc của nhân viên tuyển dụng…

 

 “Thì ra cô ta là người tàn tật à..”

 

Giọng nói không lớn, thậm chí có hơi nhỏ, nhưng với Hướng Thu Vân mà nói thì giống như tiếng sấm nổ vang bên tai. 

 

Trên mặt cô lập tức trắng bệch không còn chút máu, tay siết thành quyền, cúi đầu vội vàng đi về phía trước, nhưng không cẩn thận đụng phải người khác.

 

 “Thành thật... Hướng Thu Vân vội xin lỗi, nhưng khi nhìn thấy người bị đụng phải, chữ cuối cùng chưa ra khỏi miệng đã bị nuốt vào bụng.

 

Giang Minh Thắng!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK