Mục lục
Truyện: Tàn độc lương duyên (full) - Hướng Thu Vân - Vũ Hào (tác giả: Phong Xuy Lạc Diệp)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đầu bếp lên tiếng, chào tạm biệt hai người, lúc rời đi còn ngân nga bài hát, tâm tình không tệ. Khi đi tới cửa, anh ta nhận điện thoại: “Alo, bà xã à, về chứ về chứ, chừa cho anh chút cơm, anh...

 

Âm thanh dần dần đi xa, cả căn biệt thự to như vậy, bây giờ chỉ còn lại tiếng hít thở của Hướng Thu Vân cùng Hạ Vũ Hào, yên tĩnh khác thường. “Rẽ trái ở lầu một chính là phòng ăn, em cứ ngồi chờ trước ở đó, tôi đi bưng thức ăn. Hạ Vũ Hào đứng dậy nói. Hướng Thu Vân vốn muốn nói không đói, nhưng lời ra đến khóe miệng lại đổi ý, cô ừ một tiếng, đi đến phòng ăn.

 

Mỗi một chỗ trang trí ở nơi này đều được làm theo bản vẽ thiết kế mà cô đưa, cô vốn nên thích nó, nhưng có Hạ Vũ Hào ở đây, cô không thấy vui một chút nào.

 

Hạ Vũ Hào đặt bốn món mặn một món canh lên bàn, bởi thêm một chén cơm nữa cho cô, đặt bộ dụng cụ ăn xuống, rồi mới trở lại chỗ ngồi của mình: “Nếm thử xem thế nào”

 

Hướng Thu Vân nhìn lướt qua bốn món mặn một món canh trên bàn, đều là những món cô thích ăn. Bàn tay cầm đũa của cô bóp chặt, mím môi gắp một miếng sườn.

 

Sườn được hầm với bí đao, hương vị cũng không tệ lắm.

 

Hướng Thu Vân cắn một cái, còn chưa nuốt xuống, đã nôn ra cái đĩa trống dùng để đựng xương: “Tanh quá.”

 

Nói xong, cô đặt miếng sườn chỉ vừa cắn một cái vào trong chén cơm.

 

Hạ Vũ Hào vươn đũa qua, gắp miếng sườn trong chén của cô nếm thử, nhìn cô như đang suy nghĩ gì đó, sau đổi vị trí món sườn trước mặt cô với món cánh gà coca trước mặt anh: “Vậy đừng ăn sườn nữa, ăn cái này đi!

 

Cánh gà coca mà làm không tốt thì khi ăn sẽ vô cùng ngấy, nhưng mà anh làm vẫn ổn, ăn vào không khác với hương vị của vị đầu bếp Ngự Thiện Phòng kia là bao. 

 

“Quá nhiều dầu” 

 

Hướng Thu Vân đặt cánh gà coca vào chén, đứng lên: “Tôi về phòng trước đây”

 

Nhưng vừa mới dứt lời, đi được vài bước đã bị người khác nắm lấy cổ tay.

 

Cô nhíu nhíu mày, còn chưa kịp nói gì, Hạ Vũ Hào đã dùng sức, thân thể cô xoay vòng mấy lần, lảo đảo ngồi xuống đùi anh.

 

Sợ mình ngã xuống, Hướng Thu Vân ôm lấy cổ của anh theo phản ứng bản năng, cô giận dữ quay đầu lại, cánh môi vừa đúng lúc quét qua mặt anh. 

 

“Anh làm gì thế?!” 

 

Hai tay cô chống lên ngực anh, nửa người trên dùng sức ngả ra sau, cố gắng kéo xa khoảng cách với anh.

 

Nhiệt độ trên đùi anh truyền đến cách một lớp quần tây, cô mất tự nhiên vặn vẹo thân thể vài lần, muốn thoát khỏi sự kìm kẹp của anh, nhưng làm thế nào cũng không giãy ra được. 



 

Hạ Vũ Hào không giống với Giang Minh Thắng, từ nhỏ anh đã thích Tiệt Quyền Đạo và đấu kiếm, cho dù hai năm nay cô đã làm không ít việc nặng nhọc, sức lực mạnh hơn rất nhiều, nhưng vẫn không thể nào so sánh với anh được.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK