Mục lục
Truyện: Tàn độc lương duyên (full) - Hướng Thu Vân - Vũ Hào (tác giả: Phong Xuy Lạc Diệp)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một đứa khác cười toe toét lộ ra những chiếc răng sữa nhỏ mọc lởm chởm, cười đến nỗi híp cả hai mắt: “Cô.” 

Khi đứa bé gọi cô, phát âm có một chút không rõ ràng, tiếng bị ba bi bô ngọt ngào mềm mại lọt vào tai Hướng Thu Vân khiến trái tim băng giá kia của cô trong nháy mắt liền tan chảy hết cả. 

Cô đi đến trước mặt hai nhóc tì, động tác thật nhẹ nhàng mà xoa đầu chung: “Ngoan lắm” 

Bàn tay của cô không lớn hơn khuôn mặt chúng là bao, cả bàn tay của chúng và cơ thể của chúng đều nhỏ như vậy, hết thảy đối với cô mà nói đều quá đỗi xa lạ. 

“Gọi cô đi."

Đứa bé bị ba bi bô lại gọi thêm một tiếng. 

Đứa bé ở bên cạnh lập tức múa may nắm tay mũm mĩm nho nhỏ lên mặt cậu bé: “Em trai ngốc, cô, là cô, cố!” 

 

“Đứa này là chị gái, bình thường khá là thích cười, cũng khá là nhường nhịn, tên là Đào Đào. Đứa bé bên cạnh ngốc ngốc luôn miệng gọi to chính là Nhị Bảo, chị đoán là hưởng gen di truyền của anh trai em khá nhiều, hơi ngốc chút.” Lâm Quỳnh Chi cười nói. 

Hướng Quân không vừa lòng: “Sao mà anh ngốc được? Bà xã, em tự nói xem, tốt xấu gì thì anh cũng đến mười, em có đến một được không vậy?” 

“Đó là em không muốn học” Lâm Quỳnh Chi xoay người nhìn anh ta, sau đó cúi đầu hỏi hai đứa nhỏ: “Ba có ngốc không nào?” 

Đào Đào phản ứng nhanh, đôi mắt đen lúng liếng dao động nhanh như chớp: “Ba ngốc ba ngốc!” 

Nhị Bảo học theo: “Ba ngốc ba ngốc, ba ngốc ba ngốc!” 

Hướng Quân: "..." 

“Cô, cô đẹp, đẹp!” Đào Đào cùng với mẹ bắt nạt ba xong liền cong cong đôi mắt vươn tay về phía Hướng Thu Vân, bị ba bi bô nói: “Cô, cô bế một cái!” 

Lâm Quỳnh Chi nói: "Cô mệt rồi, hôm nào lại để cô bế con sau” 

“Không mệt đâu” Hướng Thu Vân khom lưng, thật cẩn thận bế Đào Đào lên, cô bé nho nhỏ lại mềm mại, trên người còn mang theo mùi sữa đặc trưng của em bé, không khó ngửi chút nào. 

Đào Đào cũng không hờn lẫy, hai tay ôm lấy cổ cô, hôn bẹp một cái lên mặt cô, ha ha ha nở nụ cười. 

“Đào Đào rất thích em” Lâm Quỳnh Chi bế Nhị Bảo lên, nói với Hướng Thu Vân. 

Hướng Quân hừ một tiếng: “Con bé hư hỏng này còn chưa từng chủ động hôn anh bao giờ, toàn là tè dầm lên người anh không ít đâu!” 

“Có một lần anh trai em đặt Đào Đào lên cổ, bị con bé tè cho một bãi, anh trai em thiếu chút nữa tức chết luôn rồi” Lâm Quỳnh Chi cười nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK