Mục lục
Truyện: Tàn độc lương duyên (full) - Hướng Thu Vân - Vũ Hào (tác giả: Phong Xuy Lạc Diệp)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hướng Thu Vân thấy một nam một nữ bước vào, ánh mắt lóe lên, nhanh chóng siết chặt quần áo trên người. Bùi Tân đây là muốn ngủ với cô còn bảo hai người quay video s** của hai người lại cho Hạ Vũ Hào xem? "Bùi Tân, bây giờ bắt đầu chứ?" Người đàn ông hỏi. "Bắt đầu cái rắm ấy!" 

 

Bùi Tân đạp lên người đàn ông một cước, chỉ vào mặt Hướng Thu Vân nói: "Trông cô ta như vậy, tôi lại không bị mù, có thể ngủ được sao?"

 

Người đàn ông kia suýt nữa bị đạp ngã, lảo đảo vài cái mới đứng vững, không dám hó hé tiếng không nào trong cổ họng, liên tục xin lỗi.

 

Người đàn bà gầy yếu kia cũng đứng ở bên cạnh không dám lên tiếng, có điều tay cầm máy ảnh DSLR lại không ngừng run rẩy.

 

Hướng Thu Vân cúi đầu, liếm khóe môi khô khốc, tảng đá treo trước ngực thoáng nhẹ bớt phần nào. 

 

Nhưng tảng đá còn chưa kịp buông xuống toàn bộ đã nghe thấy Bùi Tân nói: "Gọi mấy anh em vừa rồi lên đây, cho chúng nó!" 

 

"!" 

 

Trái tim Hướng Thu Vân vì những lời này của anh ta mà nhảy hụt mất một nhịp, ngay sau đó chưa bình ổn đã đập gấp hai tốc độ bình thường.

 

Mấy thủ đoạn nhỏ của Bùi Tân không được gọi là cao minh nhưng đối với phụ nữ mà nói đó chính là một quả b trí mạng! 

 

"Vâng... vâng." 

 

Người phụ nữ kia nhỏ giọng lên tiếng, vội vã chạy ra ngoài!

 

Lúc này Bùi Tân mới nhìn về phía Hướng Thu Vân thêm lần nữa, sau đó hơi tiếc nuối chẹp miệng một cái, quay người đi ra ngoài: "Nhớ rõ phải chụp thật sắc nét, quan trọng nhất là mặt, nếu chụp tốt chuyện tiền bạc không thành vấn đề!"

 

Tay của anh ta đặt lên tay nắm cửa, vặn cửa mở ra.

 

 "Chờ một chút!" 

 

Hướng Thu Vân cắn răng gọi anh ta, chạy vài bước tới trước mặt anh ta, ngăn anh ta lại: "Tôi và anh không thù không hận, tôi có thể xin anh buông tha tôi, cho một đường sống không?"

 

Bùi Tân cười như không cười nhìn cô, đôi mắt hồ ly nhưởng lên: "Chúng ta gặp mặt nhiều lần như vậy, sao có thể nói là không thù không oán đây?"

 

Khóe miệng của anh ta đột nhiên thu lại ý cười, đá một cước vào bụng Hướng Thu Vân: "Nếu không phải vì cô, Hạ Vũ Hào có thể đạp tôi xuống hồ bơi trước mặt nhiều người như vậy, khiến cho tôi mất hết thể diện sao?"

 

Hướng Thu Vân bị đạp trúng lảo đảo vài bước trước khi ngã xuống nền đất.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK