Mục lục
Truyện: Tàn độc lương duyên (full) - Hướng Thu Vân - Vũ Hào (tác giả: Phong Xuy Lạc Diệp)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bằng lái xe của Hạ Vũ Hào đã bị thu hồi nên anh không có lái xe ra ngoài. 

Anh phớt lờ những người phụ nữ đang xì xào bàn tán và chụp ảnh của anh, đi dọc theo ven đường, anh thậm chí cũng không biết mình muốn đi đâu.

 “Anh Vũ Hào?”

 Một chiếc Mercedes Benz đã chậm rãi đi theo sau anh một lúc lâu rồi dừng lại.

 

Hạ Vũ Hào ngừng bước và quay lại nhìn. 

Người lái xe là Giang Minh Thắng, Tống Như ngồi ở chỗ ghế lái phụ, còn Giang Hân Yên thì ngồi ở hàng ghế sau đang nghiêng người ra ngoài cửa sổ gọi anh.

 “Đúng là anh à, anh Vũ Hào.” 

Giang Hân Yên mỉm cười: “Em thấy anh mãi đi trên đường, còn tưởng nhận nhầm người đấy”

 

Hạ Vũ Hào cười khẽ một tiếng: 

“Tôi lại muốn cô nhận nhầm đấy” 

“Anh Vũ Hào đúng là thích nói đùa mà” Giang Hàn Yên cười híp mắt, ân cần nói: 

“Bác sĩ Lục chữa trị chân cho Hướng Thu Vân như thế nào rồi? Có thể phục hồi lại giống như người bình thường không?" 


 

Sau khi nhìn thấy Hạ Vũ Hào thì sắc mặt của Giang

 

Minh Thắng vẫn không tốt lắm, cũng không nói lời nào với anh.

 

Nhưng khi nghe thấy câu hỏi của Giang Hàn Yên thì cơ thể anh ta khế chuyển động, nhìn sang Hạ Vũ Hào và chờ đợi câu trả lời.

 

Sắc mặt của Tổng Như tái xanh khi nhìn thấy hành động này của anh ta.

 Chẳng qua là Hạ Vũ Hào cũng ở đây nên cô ta chỉ nặng nề hừm một tiếng, để Giang Minh Thằng không quá khó xử.

 

Trong đáy mắt của Hạ Vũ Hào loé lên tia mỉa mai, lạnh nhạt nói: 

“Cô cũng từng gặp bác sĩ Lục và nói với anh ta rằng tôi bảo anh ta điều trị chân cho cô, chẳng lẽ không hỏi liệu anh ta có thể chữa lành chân cho Hướng Thu Vân hay không à?” 

“Anh Vũ Hào đã hiểu nhầm em rồi” Giang Hàn Yên thở dài và nói:

 “Mẹ em nghe nói bác sĩ Lục y thuật cao siêu nên mới tìm anh ta để chữa trị chân cho em, có lẽ sợ anh ta không đồng ý nên mới nhắc đến tên của anh.

 “Còn về phần Hướng Thu Vân thì anh cũng biết rồi, mẹ em không quan tâm đến Hướng Thu Vân như em nên mới không hỏi bác sĩ Lục về bệnh tình của Hướng Thu Vân

 

Hạ Vũ Hào phủi những nếp nhăn trên bộ đồ vest do anh bước đi: 

“Dì Lâm chỉ thuận miệng nhắc đến tên của tôi thôi cũng có thể khiến cho bác sĩ Lục cảm thấy tôi đang đe doạ anh ta, cũng lợi hại thật nhỉ” 

“Không phải do mẹ em lợi hại, chắc do bác sĩ Lục đã hiểu sai rồi.”

 Giang Hân Yên đầy ẩn ý nói: 

“Bác sĩ Lục có y thuật cao siêu và kiến thức sâu rộng, nhưng khi khám bệnh thì lại có một số yêu cầu đặc biệt đối với bệnh nhân. Nói cách khác, anh ta luôn có nhiều yêu cầu đối với những người có địa vị"

 

Nói một cách ẩn ý là Lục Thanh Sơn có tâm lý đố kỵ người giàu, anh ta nói những điều này với Hạ Vũ Hào chính là muốn vu khống mẹ Giang người giàu có này. 

"Ừm. Cho dù là ai đi nữa thì bác sĩ Lục cũng sẽ đổi xử bình đẳng, và anh ta có danh tiếng rất tốt trong miệng của các bác sĩ và bệnh nhân. Hạ Vũ Hào nói.

 

Nụ cười trên mặt của Giang Hân Yên khế cứng đờ lại khi anh cố tình hiểu sai ý, anh nói tiếp: 

“Xét từ những lời bàn tán và đánh giá của bác sĩ Lục thì anh ta không thể cố tình nói dì Lâm cái gì cả, có lẽ do dì Lâm quá hùng hổ doạ người giống như mọi khi nên khiến cho bác sĩ Lục hiểu nhầm.

 

Giang Hân Yên cười và bất lực nói: 

“Cũng không phải là hùng hổ doạ người, chỉ là mẹ em thẳng tính, có gì nói đó, không quá hiểu về mối quan hệ giữa người với người.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK