Mục lục
Truyện: Tàn độc lương duyên (full) - Hướng Thu Vân - Vũ Hào (tác giả: Phong Xuy Lạc Diệp)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cô chết vì căn bệnh cũ tái phát nhưng vậy sẽ không cần phải tiếp tục tồn trên đời này chịu tra tấn, Hạ Vũ Hào cũng sẽ không tìm được cớ gì để gây khó dễ cho anh trai CÔ.

 

Ha, cuối cùng ông trời cũng đối xử tử tế với cô! Cũng không biết sau khi chết đi con người có đi đầu thai chuyển thế, nếu có cô hy vọng mình sẽ không đầu thai thành người. Sinh ra được làm người, quá đau khổ.

“Hướng Thu Vân! Hướng Thu Vân là cô sao?! Hướng Thu Vân?” 

Vào lúc ý thức của Hướng Thu Vân có chút mơ hồ, đột nhiên nghe được có người kêu cô.

 

Cô dùng hết sức lực mở to mắt, cách một cánh cửa kính cô nhìn thấy vẻ mặt nôn nóng của Chu Hồng. Chu Hồng vừa thấy sắc mặt của cô, càng thêm lo lắng và nôn nóng:

 "Hướng Thu Vân, cô làm sao vậy? Cô đừng sợ, tôi nhanh chóng mở cửa cho cô!” 

“Đừng... Khụ khụ... Đừng... Hướng Thu Vân muốn nói đừng để ý tới tôi nhưng trong cổ họng chứa quá nhiều đờm, chỉ cần cô vừa lên tiếng liền không nhịn được mà họ khan, chỉ có năm chữ cũng không cách nào nói được hoàn chỉnh.

 

Chu Hồng sợ đến mức trắng hết cả mặt, cô ta không ngừng nói với Hướng Thu Vân đừng sợ, rồi cầm lấy di động gọi cho Mộng Hàm:

 “Chị Hàm, Hướng Thu Vân bị nhốt trên sân thượng, hiện tại cô ấy sắp không ổn..... Chị... Chị có thể chạy nhanh đến đây. Cầm theo chìa khóa.... tới đây không?”

 

Cô ấy lo lắng đến mức không biết phải làm sao, không hiểu sao lại hốt hoảng tới rơi nước mắt.

 

Sau khi nhận được câu trả lời khẳng định của Mộng Hàm, Chu Hồng tắt điện thoại, giống như con ruồi không đầu không biết làm gì: 

“Hướng Thu Vân, cô đừng sợ, cô sẽ không sao đâu..... Xung quanh đây hình như có bình cứu hỏa, tôi đi tìm xem... Đừng sợ... Không cần phải sợ.."

 

Có thể do quá khẩn trương quá lo lắng nên cô ấy nói chuyện có chút lộn xộn. Hô hấp của Hướng Thu Vân càng lúc càng dồn dập, tim đập với tần suất nhanh đến dọa người, lúc này cả một chữ cô cũng không nói ra được, chỉ không ngừng ho khan.

 

Sắc mặt cô tái nhợt, màu tím xanh trên môi còn đậm hơn lúc trước, cô biết nếu bây giờ không lập tức tới bệnh viện thì cô sẽ chết ở chỗ này rời đi thế giới này.

 

Nhưng mà cô cũng không sợ hãi chút nào, thậm chí còn rất mong đợi, giống như tâm trạng lúc đó, khi cô dạng rộng hai tay chạy tới trước đầu xe.

 

Hướng Thu Vân không sợ có địa ngục, cũng không lo lắng có thiên đường hay không, bây giờ cô chỉ cầu nguyện cho Chu Hồng tìm thấy bình cứu hỏa lâu một chút, như vậy cô mới có thể như mong muốn mà rời khỏi thế giới này.

 

Nhưng cuộc đời chung quy vẫn không theo ý muốn. Rầm!

 

Cửa kính của sân thượng là loại kính bình thường không được rắn chắc cho lắm. Sau khi Chu Hồng tìm được bình cứu hỏa thì không tốn bao nhiêu sức đã có đập nát cửa kính.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK