Mục lục
Truyện: Tàn độc lương duyên (full) - Hướng Thu Vân - Vũ Hào (tác giả: Phong Xuy Lạc Diệp)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cô ta nuốt xuống thứ ở trong miệng, nói: “Chuyện của ông ngoại em ồn ào lớn đến như vậy, còn liên quan tới Club Mộng Hương, anh Vũ Hào thật sự không nghe nói sao?” 

“Club Mộng Hương chỉ là một công ty nhỏ đến không thể nhỏ hơn trực thuộc Tập đoàn Hạ Thiên, không thể có chuyện bên trong phát sinh những việc nhỏ như hạt mè cũng phải để tôi xử lý.”

 Hạ Vũ Hào nói.

 

Giang Hân Yên cắn cắn môi, hàng mày cực kỳ mảnh nhíu lại: 

“Club Mộng Hương có một cô gái tên là Lâm Tuyết Nghi, cô ta vì leo lên người ông ngoại em mà bỏ thuốc, hiện giờ đang mang thai đứa con của ông ngoại em, em muốn người này trong tay anh Vũ Hào”

 “Thật ra tôi có một chút ấn tượng với người tên Lâm Tuyết Nghi này, nếu như tôi nhớ không lầm, cô ta hai mươi tuổi, mà ông ngoại của cô sắp 70 tuổi... Cô ta bỏ thuốc ông ngoại của cô?” 

Hạ Vũ Hào đặt hai tay lên đầu gối, thân thể hơi ngửa ra sau, tựa lưng vào ghế ngồi.

 

Giang Hân Yên siết chặt lòng bàn tay, cười nói: 

“Hẳn là thế, ông ngoại em vẫn luôn không quá quan tâm đến một người con gái bán sắc” 

“Nếu không quan tâm, tại sao còn muốn người này ở trong tay tôi làm gì?” 

Hạ Vũ Hào cười khẽ một tiếng, hỏi. Giang Hân Yên nghẹn họng.

 “Nếu là nhân viên trong Club Mộng Hương của tôi, lại gây ra loại chuyện trái pháp luật như bỏ thuốc này, không bằng đưa cô ta đến Cục Cảnh sát, để cho cảnh sát tới xử lý chuyện này đi. Nếu chuyện cô ta bỏ thuốc là thật, cần phải ngồi tù, tôi tuyệt đối không thiên vị” 

Hạ Vũ Hào nói.

 

Giang Hân Yên lại càng thêm nghẹn họng, nhất thời không nói được lời nào, chỉ là sắc mặt thay đổi, hiếm thấy được cáu kỉnh và chật vật.

 

Hạ Vũ Hào thả lỏng chân, khuỷu tay chống trên bàn, hơi nghiêng người về phía trước: “Cô thấy thế nào, Hàn Yên?” 

Anh cười nhạo một tiếng: “Giải quyết thế này công bằng chưa?” 

“Đây cũng không xem là chuyện gì lớn, hơn nữa ông ngoại em còn là nhân vật của công chúng, vẫn không nên tới Cục Cảnh sát để xử lý, tránh việc bị một vài tên phóng viên vô lương tâm biết được rồi vì tùy tiện mua vui mà tung ra những tin tức không đúng sự thật” 

Giang Hân Yên gượng cười. 

“Không sao cả. Hạ Vũ Hào tạm thời không thấy được sự chật vật của cô ta, nghiêm mặt nói: 

“Có tên tuổi của nhà họ Hạ, nhà họ Giang còn cả nhà họ Lâm, không có một tên phóng viên nào đủ can đảm dám làm loạn đến mức đưa những tin tức không đúng sự thật để tùy tiện mua vui” 


 

Anh dừng một chút, nhìn Giang Hân Yên đầy ẩn ý. “Nhưng nếu là sự thật, có thể có đưa tin hay không, sẽ có bao nhiêu người đưa tin, đúng là khó nói.”

 

Trầm mặc.

 

Ba người người phục vụ đi lên, đặt tôm và sushi lên bàn, nói một câu “Món ăn đã sẵn sàng” rồi sau đó yên lặng lui xuống.

 

Người giúp việc nữ câu nệ mà ngồi ở bên cạnh Giang Hân Yên, nghe chuyện cả nửa ngày mà vẫn mơ mơ màng màng, hiện giờ hai người đều không hé răng, cô ta bị kẹp ở bên trong lại có chút đứng ngồi không yên.

 

Cô ta đứng dậy đứng ở phía sau Giang Hân Yên, lúc này mới cảm thấy ổn hơn một chút nhưng vẫn trong phạm vi Hạ Vũ Hào quan sát chăm chú, lại cảm thấy cũng không ổn đến thế.

 

Hai người không chút tiếng động giằng co một lát, cuối cùng vẫn là Giang Hân Yên đánh vỡ sự trầm mặc: “Nhà họ Lâm rất coi trọng huyết thống, mặc kệ là cô Lâm Tuyết Nghi dùng cách gì để có mang đứa con của ông ngoại em thì đó rốt cuộc vẫn là huyết thống của nhà họ Lâm, mong anh Vũ Hào thông cảm để cho em đưa cô ta đi đi." 

“Cô muốn đưa Lâm Tuyết Nghi đi cũng không phải là không thể” Hạ Vũ Hào nói: 

“Trong quá trình chữa chân cho Hướng Thu Vân, tôi không muốn nhìn thấy bất cứ sai lầm nào xảy ra bởi vì cô.”

 

Giang Hân Yên sửng sốt một chút, chua xót nói: “Giết người thì đền mạng thiếu nợ thì trả tiền, đạo lý hiển nhiên nhất trên đời.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK