Mục lục
Truyện: Tàn độc lương duyên (full) - Hướng Thu Vân - Vũ Hào (tác giả: Phong Xuy Lạc Diệp)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hướng Thu Vân hơi sửng sốt một chút, ngẩng đầu nhìn về phía chủ nhân của bàn tay kia. Hạ Vũ Hào đưa tay bảo vệ đầu cho cô, còn đầu của anh thì bị đập vào chiếc ghế ngồi ở phía trước, trên trán đỏ một mảng lớn, nhìn thấy rất rõ ràng, hình như bị đụng không nhẹ. 

“Tôi chỉ là vịn vào ghế để tránh bị đụng vào thôi, không phải muốn bảo vệ cô, cô đừng nghĩ nhiều.” 

Hạ Vũ Hào nghiêng đầu nhìn cô một cái, sau đó rút tay lại, bàn tay hơi nắm hờ khiến các đầu ngón tay chạm nhẹ với nhau, mơ hồ có thể cảm nhận được nhiệt độ trên người cô.

 

Ở phía trước Nhậm Gia Hân đang một tay chống hông một tay chỉ vào Chung Khánh Hiên, oán giận về kỹ năng lái xe của đối phương quá kém, còn người kia thì mang vẻ mặt bất đắc dĩ chỉ về tình hình phía trước xe để giải thích cho cô ta hiểu.

 

Không ai chú ý sự kỳ lạ giữa hai người ngồi ở hàng ghế sau.

 

Cho dù Hạ Vũ Hào không nói những lời này, Hướng Thu Vân cũng sẽ không nghĩ nhiều, cô thu hồi ánh mắt, nhàn nhạt ồ lên một tiếng sau đó liền im lặng.

 

Hạ Vũ Hào không chút để ý nhìn phía trước nhưng sống lưng lại ngồi đến thẳng tắp. 

Lúc này nghe thấy cô chỉ nhàn nhạt ồ lên một tiếng, cặp mày anh hơi nhíu hạ, sống lưng thả lỏng xuống dựa vào ghế ngồi, không biết vì sao trong lòng lại có một chút bực bội.

 

Tai nạn phía trước cũng không nghiêm trọng lắm, mấy người chủ xe cũng nhanh chóng thỏa thuận riêng với nhau nên sau đó dòng xe đã được khai thông tiếp tục chạy.

 

Nhậm Gia Hân lúc đầu còn phàn nàn với Chung Khánh Hiện về mấy người khách hàng như thế này như thế kia, lúc sau thì cô ta cúi đầu bắt đầu chơi game mobile, cũng không nói gì thêm, trong xe nháy mắt yên tĩnh lại.

 

Sự im lặng khiến bầu không khí vốn đã trầm mặc lại càng thêm áp lực.

 

Cả người Hướng Thu Vân đều dính sát vào cửa sổ xe, từ trong ra ngoài đều cảm thấy không thoải mái, cảm giác giống như sống một giây bằng một năm. Chờ tới lúc cổ cô cứng ngắt không thể hoạt động được thì xe cũng dừng lại.

 

Cô vươn tay xoa bóp cổ, liền thấy trước mặt là một khu phố ẩm thực. “Trên con phố này có mấy nhà hàng không tồi, tôm hùm đất xào cay, cả nướng, nhà hàng chuyên về món cay Tứ Xuyên, món Nhật còn có một tiệm mì đều rất ngon, muốn đi ăn ở đâu ?”

 Chung Khánh Hiên quay đầu qua hỏi Nhậm Gia Hân, ánh mắt tràn ngập sự cưng chiều.

 Nước miếng của Nhậm Gia Hân gần như muốn chảy cả ra ngoài, hai mắt sáng lấp lánh: "Đều ăn hết được không?”

 

Chung Khánh Hiện búng lên trán cô ta một cái, quay đầu lại hỏi Hướng Thu Vân: “Hôm nay vốn là để xin lỗi cô Hướng nên để cho cô Hướng chọn đi “Tôm hùm đất xào cay"

 Trong xe không bật đèn, Hướng Thu Vân nhìn lướt qua cái chân bị thương của Hạ Vũ Hào, trong ánh sáng mờ hồ khỏe mỗi cô khẽ nhếch lên, chọn một nhà hàng không thích hợp người bệnh ăn nhất.

 

Chung Khánh Hiên khịt mũi, ánh mắt ranh mãnh liếc nhìn hai người đang ngồi ở hàng ghế phía sau, sau khi dừng xe xong liền dẫn theo mọi người cùng nhau đi tới nhà hàng.

 

Ánh đèn rực rỡ vừa lên, cuộc sống về đêm còn chưa bắt đầu nên lượng người trên phố ẩm thực cũng không nhiều lắm.

 

Nhưng khi mọi người đi vào trong nhà hàng thì chủ nhà hàng tiếc nuối thông báo đã hết phòng riêng, nếu mọi người không muốn đợi thì có thể ngồi ăn ở đại sảnh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK