Mục lục
Truyện: Tàn độc lương duyên (full) - Hướng Thu Vân - Vũ Hào (tác giả: Phong Xuy Lạc Diệp)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Anh lừa em lúc nào chưa?”

Chung Khánh Hiên vừa nói vừa muốn ôm Nhậm Gia Hân đi, nhưng còn chưa đụng vào, hai mắt cô ta đã sáng lên, nhảy đến trước mặt Hướng Thu Vân: “Đi, dẫn cô đình nhìn kẹo da trâu một chút!” 

Cô lôi kéo Hướng Thu Vân, ríu rít đi vào trong, hoàn toàn không để ý đến sự phụ kiêm bạn trai mình. 

Chung Khánh Hiên nhìn bàn tay thất bại của mình, yếu ớt thở dài. 

Nhậm Gia Hân mang Hướng Thu Vân đến một cửa phòng làm việc, sau đó không đi nữa: “Hướng Thu Vân, cô vào trước nhìn xem trong đó có ai, sau đó nói cho tôi một tiếng, tôi suy nghĩ thêm xem có nên vào không. 

“Nhưng tôi không biết con trai của Thị trưởng, cũng không biết Thư ký Ủy ban và những người trong công ty luật của cô” Hướng Thu Vân nói. 

Nhậm Gia Hân tiếc nuối ồ một tiếng, sau đó trốn sau lưng Hướng Thu Vân, lén lén lút lút đi vào phòng làm việc. 

Cùng lúc khi Hướng Thu Vân mở cửa văn phòng, hai người ngồi trên trong đồng thời nhìn về phía cô. 

Trong có có một người đàn ông mặc trang phục thoải mái ngồi bên hướng nam của ghế sô pha, thân cao khoảng một mét tám, phong cách ăn mặc cũng tạm ổn, chỉ là bị người ta đánh thành đầu heo, có chút không đành lòng nhìn thẳng. 

Mà người ngồi ở phía bắc ghế sô pha, Hướng Thu Vân biết anh ta, là cháu trai của thím Lưu - Lục Thanh Sơn. 

“Bác sĩ Lục” Hướng Thu Vân cong môi một cách lịch sự với anh ta. 

Lục Thanh Sơn đứng lên, đáy mắt như có óng ánh sao trời: “Không ngờ lại gặp được cô Hướng ở đây, thật đúng dịp”. 

Trong lúc hai người trò chuyện, người đàn ông bị đánh thành đầu heo kia từ đầu tới cuối đều ngồi trên ghế sô pha, nhìn cũng chưa từng nhìn Hướng Thu Vân một chút. 

Nhậm Gia Hân lộ ra một cái đầu từ sau lưng Hướng Thu Vân, hỏi Lục Thanh Sơn: “Anh chính là bác sĩ thiên tài Lục Thanh Sơn mà thành phố Bắc Hải vừa đưa đến à?” 

“Cô Nhậm thế mà lại biết tôi, thật sự là vô cùng vinh hạnh” Độ cong trên môi Lục Thanh Sơn lại lớn hơn một chút, lúm đồng tiền trên mặt anh thật sâu. 

Con trai thị trưởng kia đã ngồi trên ghế một lúc lâu cuối cùng cũng đứng lên, hai mắt tỏa sáng nhìn Nhậm Gia Hân, giọng nói bởi vì mặt bị đánh sưng mà có hơi mơ hồ: “Gia Hân, tôi còn tưởng rằng cô sẽ không đến xin lỗi tôi!” 

Nhậm Gia Hân hừ vài tiếng, dưới sự ám chỉ không ngừng của Chung Khánh Hiên, cô ta hừ vài tiếng: “Xin lỗi” 

“Không sao, cô chia tay với Chung Khánh Hiên, hẹn hò với tôi, tôi sẽ tha thứ cho cô!” Dù mặt bị đánh sưng lên, nhưng khí chất ăn chơi trên người con trai Thị trường không ít đi chút nào, nói chuyện cà lơ phất phơ. 

Nhậm Gia Hân nắm tay lại, muốn đi lên đánh người, bị Hướng Thu Vân kéo lại: “Cô cũng là người trưởng thành đã có chứng minh thư rồi, làm việc bình tĩnh một chút” 

“Vậy tôi không cần chứng minh thư có được không?” Nhậm Gia Hân tội nghiệp hỏi thăm. 

Hướng Thu Vân: "..." 

Lục Thanh Sơn có chút bất đắc dĩ cười cười, tiến lên một bước, nói: “Cô Nhậm đánh Hồng Minh đương nhiên là không tốt, nhưng anh ta theo đuổi khiến cô bối rối, đây là lỗi của anh ta, tôi thay anh ta giải thích với cô, mong được tha thứ”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK