Mục lục
Truyện: Tàn độc lương duyên (full) - Hướng Thu Vân - Vũ Hào (tác giả: Phong Xuy Lạc Diệp)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hướng Thu Vân nhẫn nại nghe xong, nói: “Không cần, cảm ơn” 

Sau đó cúp điện thoại. 

“Hướng Thu Vân!” Nhậm Gia Hân mặc một cái lễ phục ngắn màu đen, nhanh chân chạy đến, sau đó ôm lấy Hướng Thu Vân từ phía sau: “Ôi, hôm nay cô siêu xinh, siêu đáng yêu, siêu đẹp, đẹp đến đè ép hết tất cả hoa thơm cỏ lạ, thành ngọn cờ đứng đầu, hạc trong bầy gà!” 

Lời phía trước vẫn còn bình thường, còn mấy chữ kia thì không biết từ đâu mà ra. 

 

"... Cô buông tay trước đã." Cổ của Hương Thu Vân bị cô ta siết chặt đến phát đau, cô nhanh chóng cảm thấy tức giận. 

Lúc này Nhậm Gia Hân mới chịu buông cô ra, cô ta kéo cái ghế bên cạnh rồi ngồi xuống cạnh cô, đôi mắt phát ra ánh sáng lấp lánh nhìn cô: "Oa, trên thế giới này tại sao lại có thể có người xinh đẹp như vậy, quả đúng là tiểu tiên nữ hạ phàm mà! Quá xinh đẹp!" 

Hướng Thu Vân: "..." 

Hai câu đầu nghe xong còn cho là bình thường được nhưng càng về sau càng thấy giả dối, khoa trương. 

"Nói tiếng người đi." Hướng Thu Vân nói. 

"Hì hì hì, người ta đang khen cô đẹp thật mà!" Hai mắt của Nhậm Gia Hân sáng long lanh như ánh sao, cô ta cầm một miếng bánh ngọt bỏ vào trong miệng, phồng má nói: "Cô không biết đâu, hôm nay lúc cô và tảng băng lớn đó cùng nhau bước vào, hào quang tỏa ra trên người hai người khiến người khác lóa cả mắt!". 

Hướng Thu Vân: "..." 

"Cô thấy đấy, tôi khen cô nhiều như vậy, cô có thể tiết lộ cho tôi biết một chút xem khi nào thì cái video kia của Lâm Tuyết Nghi được tung ra hay không?" Nhậm Gia Hân tựa đầu lên vai cô, vẻ mặt tươi cười nịnh nọt hỏi. 

Hướng Thu Vân không có thói quen tiếp xúc thân mật với người khác như vậy, cô đẩy cô ta ra, thản nhiên nói: "Tôi cũng không biết." 

"Hướng Thu Vân, hôm nay cô cực kỳ xinh đẹp ấy, xinh đẹp hơn cô Giang kia gấp trăm lần!!!" Nhậm Gia Hân lại chạy đến trước mặt cô lẩm bẩm. 

Hướng Thu Vân nhướng mày nhìn cô ta: "... Ngoại trừ khen xinh đẹp, có phải cô không còn từ khác để hình dung về tôi nữa hay không?" 

"Áaaaaaaa, bị cô phát hiện rồi sao? Môn ngữ văn của tôi vốn không tốt, tôi luôn thị trượt môn văn, bắt tôi sáng tác văn chính là đang đòi mạng của tôi đấy!" Nhậm Gia Hân ủ rũ. 

"..." Hướng Thu Vân nói: "Video là do Hạ Vũ Hào sắp xếp người phát tán, tôi 

cũng không biết lúc nào thì nó được tung ra." 

Nghe thấy câu này, Nhậm Gia Hân che miệng kinh ngạc nói: "Cái tảng băng lớn đó... hóa ra còn biết làm mấy chuyện thế này sao?" 

"Tại sao không chứ?" Hướng Thu Vân rũ mắt, đáy mắt hiện lên một tia âm u. 

Suy cho cùng Hạ Vũ Hào và Giang Hân Yên đều cùng là một loại người, bọn họ vì để đạt được mục đích mà không tiếc bất cứ thủ đoạn nào, có chuyện gì mà anh ấy không làm được? 

Nhậm Gia Hân cười hihi, vẻ mặt thẹn thùng nói: "Tôi còn tưởng rằng tảng băng lớn đó là cái loại thần tiên ăn hoa uống sương sớm không cần đi ị cơ"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK