Kết quả vừa vặn gặp Lâm Tuyết Nghi ở cửa.
"Hừ!”
Lâm Tuyết Nghi hừ mạnh với cô một tiếng, bả vai dùng sức đẩy cô một chút, sau đó lắc mông đi vào phòng quản lý.
Hướng Thu Vân cười nhạt một tiếng, động tác nhanh chóng vươn một chân.
Phanh!
Lâm Tuyết Nghi hơi ngửa đầu không nhìn đường, bị cô gạt chân một cái trực tiếp té đập mặt xuống đất.
"Trời cái mũi có bị làm sao không?"
Hướng Thu Vân từ trên cao nhìn xuống cô ta, nhếch khỏe môi: "Nếu bị làm sao thì thật đáng tiếc."
Nói xong cô cũng không để ý tới Lâm Tuyết Nghi đang tức giận tới đỏ mắt, đi thẳng tới phòng nhân viên ở cuối hành lang, lấy dụng cụ quét dọn.
Lâm Tuyết Nghi tức giận đập mạnh mấy cái xuống nền nhà, kết quả là bị đau tay, khỏe mắt chảy ra nước đưa tay lên thổi thổi mấy cái, hung tợn mà nhìn chằm chằm vào bóng lưng của Hướng Thu Vân, cười âm hiểm.
Cô ta muốn xem một lát nữa Hướng Thu Vân làm sao còn có thể kiểu ngạo trước mặt cô ta!
Hướng Thu Vẫn cầm dụng cụ vệ sinh lên sân thượng, nhìn lướt qua mọi nơi, sắc mặt liền đen lại.
Thức ăn còn thừa trên bàn đều bị hất đổ xuống dưới đất, mấy vỏ chai bia rượu lăn lông lốc đầy trên bàn và dưới mặt đất, kem bơ trên bánh kem thì bị trét lung tung chỗ nào cũng có.
Hồ bơi đáng lẽ phải trong suốt đến đáy bây giờ lại đầy rác, trông thật kinh khủng, lát nữa phải xả hết nước trong hồ ra rồi mới vào quét dọn sạch sẽ được.
Hướng Thu Vân ngẩng đầu nhìn lên bầu trời đầy mây đen, hít một hơi dài rồi thở ra, bắt đầu cầm dụng cụ vệ sinh lên quét dọn.
Trên mặt đất nơi nào cũng có mảnh vỡ của chai rượu vỡ, làm cô phải tập trung tinh thần chú ý xử lý nhưng cho dù có cẩn thận nhưng khi cô g rác lại bỏ vào trong thùng đựng rác vẫn bị một mảnh vỏ chai cắt phải tay.
May chỉ là một vết thương nhỏ, cũng không chảy quá nhiều máu.
Rốt cuộc cũng dọn sạch sẽ được đống rác trên mặt đất, sau đó lấy cây lau nhà lau sạch sẽ nền nhà, làm xong hết tất cả cũng đã qua hai tiếng.
Hướng Thu Vân mệt mỏi đến mức cổ, eo, lưng và tay chân đều đau nhức, chân cô giống như đang đeo chì, nặng nề đến mức không thể nhấc chân lên nổi.