Mục lục
Truyện: Tàn độc lương duyên (full) - Hướng Thu Vân - Vũ Hào (tác giả: Phong Xuy Lạc Diệp)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hướng Thu Vân hơi giãy giụa một chút, nhưng mà sức anh rất lớn, cô không thoát ra được, mà cả người đều căng chặt. “Đừng khách sáo” Khóe mắt Lục Thanh Sơn hơi nhướng lên, dẫm chân ga chạy đi.

 

Chút mỉm cười lễ phép cuối cùng trên mặt Hướng Thu Vân đã biến mất tăm, cô dùng khuỷu tay đụng vào phần bụng dưới vẫn chưa khỏi hẳn của Hạ Vũ Hào, nhân lúc anh bị đau thì thoát khỏi anh, vào biệt thự đi thẳng lên lầu.

 

Hạ Vũ Hào đi theo sau cô vào biệt thự, nói với bóng lưng của cô: “Tôi nói rồi, em đừng trốn tránh tôi nếu không tôi không dám đảo bảo tôi sẽ gây ra chuyện gì.”

 

Nghe vậy, Hướng Thu Vân dừng bước chân, cô siết chặt tay thành quyền, cắn chặt hàm dưới lại, giống như đang cố sức đè nén điều gì đó.

 

Sau khi tạm dừng chốc lát, cô hít sâu một hơi, sau đó xuống cầu thang, im lặng ngồi xuống sô pha.

 

Hai người ngồi đối diện nhau không nói gì, Hạ Vũ Hào đổ nước trà lạnh trong ly của Hướng Thu Vân đi, rồi rót cho cô một ly trà nóng, cô không uống, anh lại đẩy đĩa trái cây đến trước cô, nhưng cô cũng không có ý muốn ăn.

 

Anh tháo nút tay áo, xắn ống tay áo lên, lộ ra đường cong tuyệt đẹp trên cánh tay. Dưới ánh mặt trời, khuôn mặt tuấn tú góc cạnh rõ ràng của anh nhuốm mấy phần âm đạm. 

 

“Muộn nhất là một tháng nữa tôi sẽ đính hôn với Hân Yên”

 

Hạ Vũ Hào xoa nhẹ giữa chân mày, vẻ mặt có chút mỏi mệt mơ hồ.

 

Ông nội bị ung thư phổi giai đoạn cuối không còn sống được bao lâu, nếu như anh còn chọc giận ông nội, thì chức tổng giám đốc và ba phần trăm cổ phần sẽ bị ông nội xóa khỏi di chúc.

 

Đến lúc đó, giống như ông nội đã nói, anh sẽ là một người vô dụng, đến người phụ nữ của mình cũng không bảo vệ được.

 

Hướng Thu Vân cười nhạo một tiếng, châm chọc nói: “Vậy thì sao? Ý của anh là muốn nói tôi chuẩn bị làm tình nhân cho tốt sao?” 

 

“Sau khi tôi đính hôn với Hân Yên thì cũng không lập tức kết hôn, trước khi kết hôn tôi sẽ hủy bỏ hôn ước với cô ta. Hạ Vũ Hào không muốn giải thích nhiều, cho dù giải thích, anh cảm thấy nỗi hận của Hướng Thu Vân dành cho anh cũng không ít đi bao nhiêu.

 

Chờ sau khi ông nội qua đời, anh sẽ hủy bỏ hôn ước với Hân Yên, đến lúc đó di chúc đã là chuyện ván đã đóng thuyền, không còn ai đổi được. 

 

“À!” 

 

Hướng Thu Vân cười lạnh một tiếng, đứng dậy nhìn xuống anh: “Hủy bỏ hôn ước thì sao chứ? Anh đã đính hôn với Giang Hân Yên mà còn ở bên cạnh tôi, trong mắt người khác, tôi chính là người thứ ba!”

 

Ảo ảnh của Hạ Vũ Hào trong mắt cô toàn là hận thù và chán ghét, trái tim anh giống như bị một bàn tay vô hình bóp chặt, đến thở cũng rất khó khăn: “Hướng Thu Vân...”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK