Mục lục
Truyện: Tàn độc lương duyên (full) - Hướng Thu Vân - Vũ Hào (tác giả: Phong Xuy Lạc Diệp)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sắc mặt ông cụ Hạ rất khó coi, hừ một tiếng: "Cháu giữ Hướng Thu Vân bên cạnh là có ý gì? Muốn hủy hôn với nhà họ Giang?"

 

Hạ Vũ Hào củi đầu không lên tiếng. “Bành!”

 

Ông cụ Hạ nằm tách trà bên bàn, trực tiếp đập vào anh. Tách trà đập vào khóe mắt anh, sau đó rơi ầm xuống đất, nát bung.

“Nói chuyện!” Ông cụ Hạ trừng mắt quát.

 

Khóe mắt Hạ Vũ Hào bị đập đỏ ửng, nhưng thần sắc lại không thay đổi quá nhiều:

 

 “Còn có rất nhiều anh em họ ngang hàng với cháu còn chưa kết hôn, ông muốn thông gia với nhà họ Giang như thế, thì đổi người khác cũng được, không cần thiết phải là cháu. “Đây là thái độ mày nói chuyện với trưởng bối à?” 

 

Ông cụ Hạ chỉ vào anh mà chất vấn.

 

Hầu kết của Hạ Vũ Hào nhúc nhích một chút: “Xin lỗi”

 

 “Quỳ xuống!” Ông cụ Hạ xuống giường bệnh, đứng trước mặt anh, người đã đến tuổi già, nhưng khí thế không giảm chút nào.

 

Hạ Vũ Hào mấp máy môi, cúi đầu quỳ trên đất. 

 

“Nếu Giang Hân Yên đồng ý gả cho các anh em họ của mày, thì loại chuyện tốt này sẽ không rơi vào trên đầu mày!” 

 

Có lẽ là bởi vì đã không còn nhiều thời gian nữa, ông cụ Hạ nói chuyện ngay thẳng hơn bình thường rất nhiều.

 

Coi như cô ta đồng ý, thì ông ta cũng không! Trừ Hạ Vũ Hào ra thì Giang Hân Yên mạnh hơn rất cả những cháu chắt của nhà họ Hạ, ông ta sợ cô ta gả cho những đứa cháu khác, sẽ khống chế cả nhà họ Hạ

 

Hạ Vũ Hào rũ mắt, không nói chuyện. 

 

“Về ngoại hình hay về tâm kế, Giang Hân Yên không thua kém gì Hướng Thu Vân, tại sao mày không đồng ý kết hôn với cô ta?” 

 

Ông cụ Hạ khàn giọng.

 

Hạ Vũ Hào thản nhiên nói: “Nhà họ Hạ lục đục với nhau đã đủ nhiều rồi, cháu không muốn chung sống với nửa kia mà cũng phải tính toán. Hơn nữa với thực lực bây giờ của nhà họ Hạ, có thông gia với nhà họ Giang hay không, cũng không có quá nhiều ảnh hưởng!” 

 

“Bậy bạ! Nhà họ Bùi, nhà họ Giang, nhà họ Hướng, nhà họ Lâm, còn cả nhà họ Triệu đều là các gia tộc lớn, mày thấy bọn họ ai dám nói ra những lời cuồng vọng như thế?” 

 

Ông cụ Hạ quát: “Tao tưởng rằng mày là người thông minh, cuối cùng lại là một đứa ngu xuẩn!”

 

Hạ Vũ Hào cúi đầu nhìn dưới đất, không trả lời.

 

Ánh mắt ông cụ Hạ dính vào người anh như có định: “Hôm nay tao nói với mày ở đây, trong một tháng, nếu mày đính hôn với Giang Hân Yên, di chúc không thay đổi, ngoài ba phần trăm cổ phần vốn có của mày ra thì mày vẫn sẽ tiếp tục được làm Tổng giám đốc của Hạ Thị”



 

Ông cụ Hạ dừng một chút, sắc mặt khó coi rất nhiều: “Nếu mày không đồng ý đính hôn, chờ lúc tao chết, mày cũng đừng mơ cầm được một đồng nào, cái chức Tổng giám đốc của tập đoàn Hạ Thị này, mày cũng không được làm nữa! Nghe rõ chưa?!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK