Mục lục
Truyện: Tàn độc lương duyên (full) - Hướng Thu Vân - Vũ Hào (tác giả: Phong Xuy Lạc Diệp)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Những nỗi đau đớn về thể xác, nỗi nhục nhã về tinh thần, dù có nằm mơ nó cũng hành hạ, giày vò cô ngày này qua ngày khác, chúng như những nhát dao cứa vào linh hồn cô, vĩnh viễn không biến mất!

 

Hạ Vũ Hào thấy hận ý trên mặt cô, đôi mắt màu dần dần tối sầm lại, giờ khắc này dường như anh bị lún sâu vào cát chảy trên sa mạc, tai mắt mũi miệng đều bị cát chảy sa mạc lấp đầy, không thể nhìn thấy ánh sáng, cũng chẳng thể hít thở, chỉ có cảm giác thống khổ lưu lại. "Có chấp nhận hay không là chuyện của em, theo đuổi hay không là chuyện của anh." Anh lắc ly rượu vang đỏ, sau đó ngửa đầu lên, yết hầu chuyển động, ly đế cao rất nhanh đã trống không.

 

Hướng Thu Vân nắm chặt tay, nghiến răng nghiến lợi nói: "Căn bản anh không hề yêu tôi, chẳng qua anh chỉ yêu chính mình thôi, anh chỉ biết để ý đến cảm xúc của mình chứ chưa từng nghĩ xem tôi muốn cái gì!!!"

 

Đôi mắt Hạ Vũ Hào phản chiếu hình bóng của cô, yết hầu lăn nhanh dường như đang bị cái gì bóp chặt.

 

Tít.

 

Tít.

 

Tiếng điện thoại di động lại vang lên.

 

Hướng Thu Vân nghiêm mặt đứng dậy, cầm điện thoại rời đi.

 

Hạ Vũ Hào cũng đứng dậy đi theo ngay phía sau lưng CÔ. "Đừng có đi theo tôi!!" 

 

Hướng Thu Vân dừng chân, quay người nhìn anh, gắn giọng nói.

 

Hạ Vũ Hào dừng bước, cô không thèm che giấu vẻ chán ghét mà thể hiện ra ngoài mặt khiến anh đau nhói. Anh khế mím môi, thản nhiên nói: "Bùi Tân, Hàn Yên và cả Giang Minh Thắng đều ở đó, em cẩn thận một chút."

 

Hướng Thu Vân hừ lạnh một tiếng không nói lời nào, cô cầm lấy điện thoại vẫn đang rung chuông đi thẳng về cửa đại sảnh.

 

Hạ Vũ Hào nhìn theo bóng lưng của cô định đi theo nhưng vừa tiến lên phía trước một bước, giầy còn chưa chạm xuống đất anh đã thu chân lại. Anh trông thấy hình bóng của cô biến mất tại cửa ra vào, đáy mắt hiện lên một tia u tối. 

 

"A lô?"

 

Hướng Thu Vân ra khỏi đại sảnh hoa lệ lập tức đi vào toilet rồi mới nhận điện thoại.

 

Cuộc gọi này là người mà ông cụ Hạ sắp xếp gọi tới, bọn họ đã đến trước tầng một của khách sạn, bên kia nói rằng họ chỉ có một chiếc xe thương vụ màu đen để cô nhanh chóng tìm được, đỡ tốn thời gian.

 

Cô hỏi biển số xe của đối phương để đề phòng tìm nhầm người, đối phương lại nói chỉ có bọn họ đi xe thương vụ màu đen thôi, nhìn bảng số xe không thuận tiện bằng nhìn hình dáng xe.

 

Hướng Thu Vân cũng cảm thấy thế nên không hỏi lại, chỉ nói một câu là cô sẽ lập tức xuống dưới, sau đó cúp điện thoại, trái tim vẫn còn đang đập loạn không ngừng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK