Mục lục
Truyện: Tàn độc lương duyên (full) - Hướng Thu Vân - Vũ Hào (tác giả: Phong Xuy Lạc Diệp)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hướng Thu Vân ném đồ bệnh nhân lên trên giường, sau đó đi đến mép giường anh, gần như là mặt kề mặt với anh, châm chọc nói: “Mới nói ngoại trừ tôi rời khỏi anh, thì cái gì cũng thỏa mãn tôi, vậy mà đổi ý nhanh như vậy sao?” 

Thái độ kiêu ngạo ngông cuồng như vậy, thật ra có chút giống với cô trước kia. 

Khoảng cách giữa hai người gần đến mức hơi thở như phả vào nhau, trong mắt Hạ Vũ Hào in ảo ảnh của cô, đáy lòng dâng lên vài phần chua xót, đồng thời sự lạnh lùng trên người đã tiêu đi vài phần. 

Đây là lần đầu tiên anh ý thức được, củ cải nhỏ luôn lẽo đẽo theo sau nói phải gả cho anh đã trưởng thành, hơn nữa lớn lên trông thật xinh đẹp. 

Có điều, vết sẹo ở cuối mi mắt có hơi chói mắt. 

Ánh mắt của anh làm Hướng Thu Vân cảm thấy không thoải mái, cô trào phúng nói: “Không nói chuyện thì.” 

Cảm xúc ấm áp truyền đến từ đôi môi đã nuốt hết những lời cô sắp nói ra, con người của cô co chặt lại, sững sờ mất một lúc. 

Hạ Vũ Hào, mới vừa, lè lưỡi liếm cô? 

Chát! 

Khi phản ứng được đã xảy ra chuyện gì, Hướng Thu Vân theo phản xạ tát Hạ Vũ Hào một cái, sầm mặt lùi về sau mấy bước. Cô dùng sức lau cánh môi đã bị anh chạm vào, rồi nhìn anh chằm chằm. 

"Xảy ra chuyện gì?” Lục Thanh Sơn nghe thấy tiếng động bên trong, đẩy cửa bước vào. 

Hướng Thu Vân căm tức nhìn Hạ Vũ Hào, ngoại trừ sắc mặt không tốt thì nhìn thoáng qua cũng không có vấn đề gì. Mà trên khuôn mặt anh tuấn của người phía sau đã hiện lên rõ dấu bàn tay, tiếng động vang dội vừa rồi hẳn là tiếng tát tai. 

“Không có việc gì? Vẻ mặt Hạ Vũ Hào hờ hững, nói: “Là bạn gái giận dỗi mà thôi.” 

Lục Thanh Sơn hơi nhíu mày, nghiêng đầu nhìn Hướng Thu Vân. 

“Đi thôi” Hướng Thu Vân không nói gì nữa, sầm mặt xoa cánh môi rồi bước nhanh ra ngoài. 

Lục Thanh Sơn đi theo phía sau cô cùng ra ngoài, nhưng mới đi được hai bước thì đã bị Hạ Vũ Hào gọi lại: “Có lẽ bạn gái tôi nổi giận thì giọng điệu nói chuyện sẽ không tốt lắm, bác sĩ Lục bỏ qua cho” 

“Tổng giám đốc Hạ yên tâm, con người tôi không có gì, chỉ được vài ưu điểm, tính tình tốt cũng là một” Lục Thanh Sơn cười cười, đi ra khỏi phòng bệnh. 

Hướng Thu Vân đứng chờ anh ta ở cửa, sau khi thấy anh ta đi ra, cô mới đi về phía thang máy. 

“Nếu như tâm trạng cô Hướng không tốt thì nói ra vẫn tốt hơn, cứ mãi giấu trong lòng sẽ xảy ra vấn đề” Lục Thanh Sơn nói. 

Hướng Thu Vân có hơi thất thần: “Cảm ơn bác sĩ Lục quan tâm, tôi sẽ chú ý” 

Thấy cô vốn không để vào tai, Lục Thanh Sơn khẽ thở dài, không nói thêm nữa. 

Đinh! 

Cửa thang máy mở ra, trong đó đã có vài người, có mấy bác sĩ và y tá ở bên trong, vừa thấy họ đã lập tức cười nói chào hỏi với Lục Thanh Sơn. 

Lục Thanh Sơn cười đáp lại, ý bảo Hướng Thu Vân đi vào trước, chờ sau khi cô đi vào, anh mới theo vào bên trong, sau đó ấn nút đóng cửa. 

“Đây là bạn gái bác sĩ Lục sao?” Có người hỏi: “Trông thật là xinh đẹp!” 

Không chờ Lục Thanh Sơn trả lời, một người khác trêu chọc nói: “Bác sĩ Lục và bạn gái đều có giá trị nhan sắc cao như vậy, con cái tương lai sẽ không thua kém, không thì chúng ta kết thân trước đi?” 

Lục Thanh Sơn lo lắng Hướng Thu Vân sẽ thấy xấu hổ, vội vàng nói: “Nếu tôi có cô bạn gái xinh đẹp như cô Hướng thì mẹ tôi nằm mơ cũng cười đến tỉnh!” 

Hướng Thu Vân cười với mọi người: “Chào các cô, tôi là bệnh nhân của bác sĩ Lục”. 

Lúc này mọi người mới biết là hiểu lầm, có một người trong đó tiếc nuối nói: “Cô Hướng còn độc thân à? Hai người đứng chung thật sự có tướng phu thê quá, không nghĩ đến việc ở bên nhau sao?” 

“Mấy hôm trước chị Dương còn nói tôi xứng với cô Phương, sao bây giờ lại đổi rồi... Ôi, phụ nữ đều nhanh thay lòng thế sao?” Lục Thanh Sơn thở dài: “Là vì tôi 

quá đẹp trai quá đa tình?” 

Chị Dương cười cười: “Đương nhiên là bởi vì anh quá đẹp trai” 

Mọi người lại nói chuyện tào lao một lúc, thang máy đến nơi, cuối cùng chia nhau ra. 

Hướng Thu Vân đi theo phía sau Lục Thanh Sơn, khi chuẩn bị lên xe của anh, trùng hợp gặp phải chị Dương, chị Dương nhìn cô cười đầy mờ ám, rồi lái xe rời đi. 

“Hình như chị Dương hiểu lầm, khi nào tôi gặp chị ấy thì sẽ giải thích một chút” Lục Thanh Sơn cũng đã thấy được nụ cười mờ ám của chị Dương. 

Hướng Thu Vân “Ừ” một tiếng, ngồi xuống ghế phụ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK