Mục lục
Truyện: Tàn độc lương duyên (full) - Hướng Thu Vân - Vũ Hào (tác giả: Phong Xuy Lạc Diệp)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Hôm nay có phải em được nghỉ không?” Hướng Quân đi 

thẳng vào vấn đề, so với bình thường, trong giọng nói có mang theo vài phần chán nản và bực dọc. 

Hướng Thu Vân ừm một tiếng, cau mày hỏi: “Gặp phải chuyện phiền lòng gì vậy?” 

“Hôm này đừng ra ngoài, anh chiều nay đã hẹn Hạ Vũ Hào ở club Mộng Hương. Em đừng tắt máy di động, đợi điện thoại của anh” Nói xong, Hướng Quân lần đầu tiên cúp máy trước. 

Hướng Thu Vân sững sốt, cái tay siết chặt di động đến mức các khớp xương trắng bệch. Cô mím chặt mmôi, trên trán đã lấm tấm mồ hôi. 

Đã hơn một tháng không gặp Hạ Vũ Hào, hơn nữa cũng không có người làm khó dễ cô, cô cũng suýt quên kế hoạch này rồi. 

Nghĩ đến kết quả quyến rũ Hạ Vũ Hào thất bại, trên mặt Hướng Thu Vân lập tức không còn chút màu, cô tay run rẩy cầm di động lên, do dự một hồi rồi gọi cho Hướng Quân. 

Sau khi kết nối, cô nuốt nước bọt rồi nhỏ giọng nói: “Anh, trong khoảng thời gian này Hạ Vũ Hào và Giang Hân Yên bọn họ cũng không đến club Mộng Hương, quản lý mới và chị Hàm bọn học cũng không làm khó dễ em, liệu có thể không.” 

Cô thực sự thấy sợ những thủ đoạn đó của Hạ Vũ Hào. 

“Không được!” Hướng Quân trực tiếp ngắt lời của cô, câu này lớn tiếng hơn câu kia: “Đám người Hạ Vũ Hào trong khoảng thời gian này không đến club Mộng Hương làm khó dễ em, nếu qua một thời gian sau, họ lại đến tìm em thì sai?” 

“Còn những người khách đó, tiệc sinh nhật của em vừa mới qua, nể tình bác gái Triệu, họ mới không động tay động chân với em! Nếu qua thêm một thời gian nữa thì sao? Tên khốn Hạ Vũ Hào đó mới là con trai ruột của bác gái Triệu, bà ấy không thể nào vĩnh viễn đứng về phía em được!” 

Hướng Thu Vân rũ mắt xuống, hàng mi khẽ run lên. 

Cô cũng có nghĩ đến những điều anh trai nói, nhưng mà... cô nhắm mắt lại, chỉ cần nghĩ đến cảnh tượng Hạ Vũ Hào cầm gậy golf đánh gãy chân của cô vào hai năm trước, lưng cô liền toát mồ hôi lạnh. 

Sợ rồi, cô thực sự sợ Hạ Vũ Hào! 

“Được rồi, quyết định như vậy đi!” Hướng Quân hùng hổ hấp tấp nói: “Anh đã chuẩn bị sẵn camera lỗ kim cho em rồi, đồ lót khiêu gợi gì đó anh cũng đã chuẩn bị vài bộ cho em, em đừng suy nghĩ nhiều, có xảy ra chuyện thì toàn bộ đẩy lên người anh là được rồi!” 

Cổ họng của Hương Thu Vân khẽ thắt lại, khoé mắt hơi cay: “Anh..”. 

“Không nói nữa, bên anh vẫn còn một đống việc chư sắp xếp xong, cúp máy đây!” Hướng Quân trực tiếp cúp máy. 

Hướng Thu Vân nhìn tấm hình chụp chung của hai anh em trên màn hình di động, ở bên bồn hoa ngập nắng, anh trai cô khoác lấy vai của cô, cả hai đều cười rất rạng rỡ. 

Tấm hình của hai năm trước, bây giờ xem lại, bỗng nhiên cảm thấy có một loại cảm giác đã xa cách từ lâu. 

Cô liếm môi, ra sức siết chặt di động. Cô sợ Hạ Vũ Hào không phải là giả, nhưng cô cũng thực sự không muốn ở lại làm việc trong club Mộng Hương nữa... 

Cốc cốc cốc! 

“Hướng Thu Vân?” Chu Hồng gõ cửa nhà vệ sinh và kêu lên một tiếng. 

Hướng Thu Vân cất di động đi, mở cửa nhà vệ sinh, cố nén lại cảm xúc phức tạp do cuộc gọi vừa rồi: "Xin lỗi, hôm nay tôi còn có chút việc, không thể đi mau sắm với cô rồi. Hôm nay Diệp Thu Mẫn cũng nghỉ, cô có thể đi hỏi cô ấy xem.” 

Chu Hồng nhìn chằm chằm lấy cô, không nhúc nhích cũng không lên tiếng. 

 

“Tôi ra ngoài trước” Hướng Thu Vân lo lắng không yên, muốn vòng qua cô ấy đi ra ngoài. 

Nhưng Chu Hồng nắm cánh tay của cô, sắc mặt hiu quang nói: “Bạn trai của tôi cảm thấy tôi dơ bẩn và bỏ tôi, có phải cô cũng thấy tôi dơ bẩn không?” 

“Không có” Hướng Thu Vân lại lặp lại lần nữa: “Tôi đi ra ngoài trước”. 

Chu Hồng vẫn không buông tay, hai mắt đã đỏ ngầu: “Vậy có phải cô cảm thấy tôi muốn thông qua cô làm quen với đám người tổng giám đốc Hạ, cô Giang, cậu Hướng, cảm thấy tôi rất hám quyền, nên không muốn xem tôi là bạn không?” 

Hướng Thu Vân nhìn cô ấy, khẽ cau mày, không lên tiếng. 

“Bạn trai không còn, bạn bè cũng không còn, tôi làm người thật sự quá thất bại” Chu Hồng cười khổ một tiếng, buông cô ra, sự buồn bã và đau khổ trong đáy mắt không thể nào che giấu. 

Cô ấy không còn quấy rầy Hướng Thu Vân nữa, cúi đầu xuống nhường sang một bên. 

“Giống như cô nói, con người đều là phức tạp, tôi chưa từng yêu cầu bạn bè đối xử với tôi tốt một trăm phần trăm, miễn đừng hại tôi là được.” Hướng Thu Vân liếc nhìn cô ấy một cái rồi đi ra ngoài.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK