Mục lục
Truyện: Tàn độc lương duyên (full) - Hướng Thu Vân - Vũ Hào (tác giả: Phong Xuy Lạc Diệp)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Hướng Thu Vân khẽ thở dài, giữ lấy xe lăn. Đáy mắt Hướng Quân hằn lên tơ máu: "Em mau buông tay ra! Thằng khốn nạn này, lần trước anh nên đâm chết anh ta!" 

 

"Anh có thể bình tĩnh một chút để nghe Thu Vân nói hết không hả?"

 

 Lâm Quỳnh Chi cau mày nói: "Thu Vân, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?"

 

Hướng Thu Vân kéo Hướng Quân về lại chỗ cũ: "Ông cụ Hạ cảm thấy nếu em ở bên cạnh Hạ Vũ Hào thì sẽ gây tổn hại đến lợi ích nhà họ Hạ, vì vậy tối nay ông ta sẽ cho người dẫn em rời khỏi đây.

 

Nghe vậy Lâm Quỳnh Chi không khỏi nhíu mày lại, muốn nói gì đó lại thôi.

 

Hướng Thu Vân mấp máy môi, nói: "Chị dâu yên tâm, em đã nói rõ với ông cụ Hạ rồi, người của ông ta dẫn em rời khỏi đây. Còn nữa, ông ta cũng bảo đảm Hạ Vũ Hào sẽ không làm gì chị và anh em"

 

Lời giải thích của cô khiến cho Lâm Quỳnh Chi có chút xấu hổ, gương mặt trang điểm cũng ngăn được sắc mặt đỏ bừng. 

 

"Chị dâu không cần cảm thấy áy náy hay khó chịu đâu, chị đã đối xử với em rất tốt rồi. Hơn nữa giờ chị là mẹ của hai đứa bé, anh trai của em lại không biết tình hình như vậy nên chị lo lắng nhiều thứ cũng là chuyện thường tình." 

 

Hướng Thu Vân nói.

 

Hốc mắt Lâm Quỳnh Chi hơi đỏ lên, cô ấy nói khẽ: "Chị với anh trai em thiếu nợ em nhiều lắm, nếu không phải tổng giám đốc Hạ dùng anh chị để uy hiếp thì em cũng không phải sống khốn khổ như vậy" 

 

"Không trách hai người được, nói chung chuyện này vẫn là ân oán giữa em và anh ấy, chẳng qua là làm phiền tới anh trai và chị dâu thôi." Hướng Thu Vân nói.


 

Từ khi nghe được những lời Hướng Thu Vân nói Hướng Quân không nói tiếng nào, có điều tơ máu ở đáy mắt lại xuất hiện nhiều thêm. 

 

"Thu Vân có thể rời khỏi tổng giám đốc Hạ là chuyện tốt, biểu cảm của anh là có ý gì đây?" 

 

Lâm Quỳnh Chi xem thường liếc anh ta, cố gắng ra vẻ bình thường nhưng nước mắt lại cứ rơi ra.

 

Chỉ vì một vụ tai nạn xe cộ từ hai năm trước mà Thu Vân đã phải chịu đựng quá nhiều thứ không đáng phải chịu như vậy, bây giờ cũng không biết có thể thuận lợi ra đi hay không? Nếu có thể thuận lợi bỏ đi cũng không biết về sau có gặp lại nhau được không? "... Bọn họ muốn đưa em đến chỗ nào?"

 

 Hướng Quân nắm chặt tay, ngẩng đầu nhìn Hướng Thu Vân, đáy mắt đều là tơ máu. 

 

"Em cũng không biết, họ không nói với em, nhưng không phải là thành phố B." 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK