Mục lục
Truyện: Tàn độc lương duyên (full) - Hướng Thu Vân - Vũ Hào (tác giả: Phong Xuy Lạc Diệp)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhưng tay của Hướng Thu Vân đã nhanh chóng tránh đi, tránh chạm vào bà ta. Cô lạnh lùng nói với Vu Tuệ Doanh: "Bà đã nói đủ chưa?" 

Haha, đây rõ ràng là mẹ ruột của cô, là người sinh ra cô, là người luôn nói chỉ muốn tốt cho cô, nhưng rõ ràng bà ta chẳng hề tin cô dù một lần. 

"Thu Vân... con..."

 Đôi mắt của Vu Tuệ Doanh đỏ ngầu, nước mắt bà ta chỉ chực trào ra.

 

Trước đây Hướng Thu Vân luôn hận không thể nhìn thấy mẹ cô khóc hoặc cảm thấy đau khổ, nhưng bây giờ khi chứng kiến cảnh này, Hướng Thu Vân chỉ cảm thấy thật đáng thương và nực cười làm sao.

 "Bà Hướng lau nước mắt đi"

 Lục Thanh Sơn lấy khăn tay ra rồi đưa cho Vu Tuệ Doanh.

 

Vu Tuệ Doanh nhận lấy khăn rồi lau nước mắt, sau đó không quên nói: “Cảm ơn bác sĩ. 

“Không có gì đâu” 

Lục Thanh Sơn thầm thở dài, hai mẹ con người này ngoại trừ việc giống nhau về ngoại hình thì thực sự không có điểm nào tương đồng về tính cách.

 

Vu Tuệ Doanh mất một lúc để thuyết phục Hướng Thu Vân, để cô chịu về nhà với mình, nhưng dù có nói gì với cô cũng trở nên vô ích.

 

Bà ta theo thói quen nhờ người khác giúp đỡ, cho nên nói với Lục Thanh Sơn: "Bác sĩ ơi, cậu có thể giúp tôi thuyết phục con gái tôi được không? Tôi đã khó khăn lắm mới thuyết phục được ba nó cho phép nó về nhà, nhưng đứa trẻ này cứ nhất quyết không nghe lời ...

 

Dứt câu, Vu Tuệ Doanh lại nghẹn ngào: "Tôi không biết làm như thế nào khác cả."

 

Hướng Thu Vân cau mày, vừa định bảo mẹ cô rời đi, nhưng cô chưa kịp lên tiếng thì Lục Thanh Sơn đã ở một bên nói: "Tôi xin mạo muội hỏi một câu, ý của bà Hướng là muốn cô Hướng được sống tốt đúng không? Hay là bà muốn cô ấy đi đâu cũng không vui vẻ?"

 

Hướng Thu Vân thấy Lục Thanh Sơn không có ý giúp Vu Tuệ Doanh thuyết phục bản thân, cho nên cô chỉ mím môi, lặng lẽ đứng sang một bên.

 

Vu Tuệ Doanh giật mình, bà ta đáp: "Tôi là một người mẹ, tất nhiên tôi mong rằng con gái mình sẽ sống tốt"

 

Trước giờ bà ta luôn hi vọng chồng, con trai và con gái của mình đều sống tốt, nhưng mọi người không hiểu nỗi lòng của bà ta, ngược lại còn đổ lỗi cho bà ta nữa. 

Vu Tuệ Doanh thực sự không biết mình đã làm gì sai.

 

Nghe đến đây, Hướng Thu Vân nở nụ cười mỉa mai, sắc mặt cô âm u nặng nề. "Nếu bà thực tâm muốn cô Hướng sống vui vẻ hạnh phúc, vậy thì tôi đề nghị bà đừng ép buộc cô ấy quay về nhà họ Hướng. "

 Lục Thanh Sơn chân thành nói.

 

Vu Tuệ Doanh nghe vậy, tròn mắt ngạc nhiên hỏi lại: Tại sao bác sĩ Lục lại nói điều này? Sau khi ra tù Thu Vân đã phải vào viện cấp cứu mấy lần liền, tất cả chỉ vì không có ai ở bên cạnh chăm sóc cho nó, nếu Thu Vân quay lại nhà họ Hướng…

 "Nếu cô ấy quay lại nhà họ Hướng, với một người mẹ không đủ sắc sảo nhanh nhạy như bà, thêm cả một người cha máu lạnh tàn nhẫn, luôn đặt lợi ích lên hàng đầu như ông Hướng thì cuộc sống của cô ấy sẽ không thể nào hạnh phúc được, có khi còn chẳng thể bằng bây giờ nữa"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK