Mục lục
Truyện: Tàn độc lương duyên (full) - Hướng Thu Vân - Vũ Hào (tác giả: Phong Xuy Lạc Diệp)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đôi mắt của ông cụ Hạ có chút ảm đạm nhưng cuối cùng ông cụ chỉ nặng nề hừ một tiếng, không phản bác lại lời của cô.

 

Lúc này Hướng Thu Vân mới nhẹ nhàng thở ra, cảm giác phía sau lưng đã ướt đẫm hết. 

 

"Nếu không phải tôi bị ung thư phổi giai đoạn cuối thì đứa bé này của cô có thể không cần sinh ra!" 

 

Sắc mặt của ông cụ Hạ thay đổi vài lần, cuối cùng ánh mắt rơi xuống cái bụng của cô. Hướng Thu Vân nhanh chóng mím môi, mồ hôi chảy xuống cằm của cô phản chiếu những tia nắng muôn màu dưới ánh mặt trời.

 

Ông cụ Hạ dường như thật sự rất hy vọng vào đứa bé trong bụng của cô, vậy thì cô... cô lấy đứa bé này từ đâu ra bây giờ? 

 

"Đã có con rồi tại sao cô còn muốn đi?" Ánh mắt ông cụ Hạ trầm xuống: "Cô muốn bỏ đi rồi dùng đứa bé này uy hiếp Vũ Hào?"

 

Hướng Thu Vân nắm chặt vạt váy, cố gắng duy trì sự trấn định nhưng giọng nói của cô vẫn hơi run rẩy: "Không dám nói dối ông, Hạ Vũ Hào làm ra những chuyện kia... Tôi không có cách nào tha thứ cho anh ấy, cũng không có ý định sinh đứa bé này ra. 

 

"Dòng máu của nhà họ Hạ chúng tôi là thứ mà cô bảo không cần là không cần hay sao?" Ông cụ Hạ đứng lên, giọng nói cao vút.

 

Hướng Thu Vân hạ mắt xuống, không nói lời nào.

 

Càng nhiều lời càng dễ sai, không chừng sẽ nói lời đắc tội với ông cụ Hạ. 

 

"Cô nên thấy may mắn vì có đứa bé này, nếu không thì chưa chắc cô có thể đứng ở chỗ này, chỉ có thể sống trong tù, cả đời không ai thăm hỏi!" Ông cụ Hạ nói.

 

Đôi mắt Hướng Thu Vân mở to, cô nắm chặt nắm đấm. Cô muốn nhẫn nhịn nhưng cuối cùng vẫn không thể nhịn xuống: "Tôi có thể hỏi một câu hay không? Tôi đã đồng ý rời xa Hạ Vũ Hào, vì sao ông vẫn... không tha cho tôi chứ?" 

 

"Cô có thấy cổ tôi phải băng bó không?"

 

 Ông cụ Hạ chỉ vào chiếc băng gạc trên cổ, sắc mặt cực kỳ khó coi.

 

Hướng Thu Vân không biết vì sao, khẽ ậm ừ một tiếng. "Sao Vũ Hào có thể vì cô mà cầm dao uy hiếp tôi?" Ông cụ Hạ tức giận đến nỗi mặt đỏ tới mang tai, có vẻ rất tức giận nhưng lại bất đắc dĩ: "Cô thấy đấy, nó quan tâm cô đến vậy, sao tôi có thể để cô ở lại bên cạnh nó?"

 

Đồng tử của Hướng Thu Vân hơi co lại, cả người cứng đò.

 

Ông cụ Hạ bị ung thư phổi giai đoạn cuối, đã không còn nhiều thời gian nữa rồi, những người nhà họ Hạ đều ở lại bệnh viện để tỏ lòng hiếu thảo, ra sức nịnh nọt ông cụ Hạ, mong sao được phân thêm chút tài sản.

 

Nhưng vào thời điểm này Hạ Vũ Hào lại vì cô mà cầm dao uy hiếp ông cụ Hạ?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK