Mục lục
Truyện: Tàn độc lương duyên (full) - Hướng Thu Vân - Vũ Hào (tác giả: Phong Xuy Lạc Diệp)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hướng Thu Vân hít thở thật sâu một cái, cô cố gắng đè nén tâm trạng đang cuồn cuộn như sóng biển dâng trào của mình lại, cô thản nhiên nói: “Em xin lỗi, làm chị sợ rồi.” 

“Không sao đâu.

 Lâm Quỳnh Chi ngập ngừng một chút rồi mới nói tiếp:

 “Vậy là cả em và tổng giám đốc Hạ đều biết chuyện giữa hai người là hiểu lầm rồi. Thế tiếp theo em định làm gì? Bảo thù anh ấy hay là như thế nào?” “Đúng là em rất muốn báo thù anh ấy... thế nhưng điều này cũng chỉ có thể có trong tưởng tượng mà thôi.” 

Hướng Thu Vân mỉm cười tự giễu nói: “Chắc là em sẽ rời khỏi đây. Đợi khi nào chân em lành lại em muốn đến một nơi khác để sống.”

 

Dựa vào nhà họ Hướng cũng không thể nào trả thù được Hạ Vũ Hào chứ đừng nói đến chuyện chỉ có một mình Hướng Thu Vân thôi.

 

Huống hồ Hướng Thu Vân đã lãng phí hai mươi mấy năm của mình với Hạ Vũ Hào rồi, cô không muốn lãng phí thời gian của mình với anh thêm nữa.

 

Lâm Quỳnh Chi nhìn Hướng Thu Vân, cô ấy có điều muốn nói nhưng lại thôi. 

“Chị dâu, chị có việc gì muốn nói với em thì cứ nói thẳng đi ạ” Hướng Thu Vân nói.

 

Lâm Quỳnh Chi cứ do dự mãi nhưng lúc sau cô ấy vẫn nói: “Em phải chuẩn bị tâm lý trước đấy nhé, đây không phải là chuyện tốt lành gì đâu.” 

“Chị dâu cứ nói đi ạ. Ngay cả cái chết mà Hướng Thu Vân cô cũng đã trải qua mấy lần rồi, vậy thì còn điều gì đáng sợ nữa đâu?

 

Lâm Quỳnh Chi không nói luôn mà hỏi Hướng Thu Vân trước: “Trước khi em được đưa vào trong phòng cấp cứu thì em và tổng giám đốc Hạ đã hóa giải hiểu lầm rồi phải không?"

 

Hướng Thu Vân gật đầu một cái. 

“Thế nhưng..” 

Lâm Quỳnh Chi dừng lại một chút rồi mới nhẹ nhàng nói: “Lúc đó anh của em đã quỳ xuống van xin tổng giám đốc Hạ. Anh em cũng đã cầm cả dao uy hiếp anh ấy, muốn anh ấy buông tha cho em nhưng mà anh ấy không chịu đồng ý. 

“!” 

Hướng Thu Vân nắm chặt tay lại, có điều chỉ trong chốc lát gương mặt của cô đã cắt không còn giọt máu.

 

Đã chứng minh được chuyện hai năm trước chỉ là hiểu lầm rồi, vậy mà Hạ Vũ Hào vẫn không muốn buông ta cho Hướng Thu Vân ư? Thế lúc trước tại sao anh lại nói cô không cần tới Club Mộng Hương để làm việc nữa? Chơi khăm cô có phải không?” 



 

Rốt cuộc Hạ Vũ Hào muốn làm cái gì đây? 

“Thu Vân, em đừng kích động quá, đã chứng minh được chuyện này chỉ là hiểu lầm rồi, bây giờ chỉ cần chứng minh được vụ tai nạn đó cũng là hiểm lầm nữa thôi thì có lẽ... có lẽ anh ấy sẽ không tiếp tục làm khó em nữa đâu. Lâm Quỳnh Chi vội vàng an ủi Hướng Thu Vân, cô ấy vô cùng lo lắng.

 

Hướng Thu Vân liếm đôi môi khô khốc của mình, cô nói: “Hạ Vũ Hào biết vụ tai nạn đó không phải là do em.”

 

Hạ Vũ Hào biết vụ tai nạn đó nên cũng không trách Hướng Thu Vân. Hai năm qua anh đối xử với cô như thế đơn giản là vì hiểu lầm cô bắt cá hai tay mà thôi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK