Mục lục
Truyện: Tàn độc lương duyên (full) - Hướng Thu Vân - Vũ Hào (tác giả: Phong Xuy Lạc Diệp)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Lâm tiên sinh?" Hướng Quân châm chọc nói: "Đừng nhắc đến một Lâm tiên sinh, dù có Thiên tiên sinh, Nhâm tiên sinh, Lý tiên sinh, Vương tiên sinh, ông đây cũng không sợ!" 

Mộng Hàm nhướng mắt lên, lười biếng tung ra một tin lớn: "Chuyện này chưa chắc đầu, Hướng Quân, anh có biết vị Lâm tiên sinh này là ai không?" 

"Là ai?" Hướng Quân hỏi trong vô thức. 

Mộng Hàm cười cười, liếc mắt nhìn mọi người, đôi môi đỏ mọng khẽ mở: "ông Lâm, Lâm Tử Thư." 

Đùng! 

Đám đông bùng nổ. 

Hướng Thu Vân chỉ định chợp mắt một lát, không ngờ lát sau lại ngủ thiếp đi, đến khi tỉnh lại, Triệu Phương Loan đã ngồi cạnh cô, Hạ Vũ Hào và Chu Hồng đang đứng ngay trước mặt  CÔ. 

"Tỉnh rồi?" Triệu Phương Loan cười cười, nháy mắt ra hiệu với con trai, ý bảo anh mau đi ra ngoài. 

Hạ Vũ Hào khẽ cau mày liếc nhìn Hướng Thu Vân, ánh mắt anh dừng lại trên đôi môi khô nứt của Hương Thu Vân một lát, sau đó thu hồi ánh mắt, mở cửa đi ra ngoài. 

Chu Hồng đi ra đóng cửa lại, vẻ mặt vẫn có chút câu nệ, ngồi xuống chỗ trống bên cạnh. 

"Bác có hầm chút canh gà và một ít cháo trắng, cháu muốn uống cái nào?" Triệu Phương Loan chỉ vào hai cặp lồng giữ nhiệt trên bàn, hỏi ý cô. 

Hướng Thu Vân vổn định nói cô không có khẩu vị, không muốn ăn nhưng đối diện với ánh mắt của Triệu Phương Loan, lời nói ra đến miệng lại sửa thành: "Vậy cháu ăn cháo trắng ạ." 

Nghe vậy Chu Hồng lập tức đứng dậy, múc một chén cháo trắng bưng đến trước mặt Hướng Thu Vân. 

Hướng Thu Vân thật sự không có khẩu vị, cô cầm lấy thìa múc một ít chảo, đưa tới bên miệng thổi rồi nhấp một ngụm: "Bác gái tới lâu chưa ạ?" 

"Cũng không lâu lắm" Triệu Phương Loan cười cười, nói: "Có nóng quá không?" 

Hướng Thu Vân nói độ ẩm vừa đủ rồi cúi đầu húp cháo. 

"Vân Vân" Triệu Phương Loan gọi cô. 

Hướng Thu Vân đặt thìa xuống ngẩng đầu lên nhìn bà: "Dạ?" 

Triệu Phương Loan liếc mắt nhìn về phía Chu Hồng, đôi môi khẽ mở nhưng không lên tiếng. 

"Tôi đi mua một ít hoa quả." Chu Hồng rất thức thời nói một câu rồi đi ra ngoài. 

Cửa phòng bệnh đóng lại, trong phòng bệnh chỉ còn lại hai người, lúc này Triệu Phương Loan mới lên tiếng: "Mẹ cháu vì chuyện của cháu mà cãi nhau với ba cháu, bây giờ hai người bọn họ đang làm loạn lên đòi ly hôn. Nếu không phải vì bất đồng ý kiến trong việc phân chia tài sản thì có lẽ hôm nay đã nhận được giấy chứng nhận ly hôn rồi." 

Tay Hướng Thu Vân khẽ run lên, suýt nữa đánh rơi cái bát trong tay xuống đất, sững sờ mất một lát. Sau đó cô trầm giọng đô” một tiếng, cúi đầu buồn bã húp cháo. 

Có điều không biết là do bệnh nặng mới khỏi hay vì nguyên nhân khác, hương vị ngọt ngào vốn có của cháo trắng đưa vào trong miệng lại không còn chút mùi vị nào, thậm chí còn có vài phần đắng chát. 

Triệu Phương Loan thấy cô như vậy, khẽ thở dài. 

"Bất đồng ý kiến lúc phân chia tài sản?" Hướng Thu Vân nuốt một miếng cháo trắng xuống, ngẩng đầu nhìn Triệu Phương Loan.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK