Mục lục
Truyện: Tàn độc lương duyên (full) - Hướng Thu Vân - Vũ Hào (tác giả: Phong Xuy Lạc Diệp)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hạ Vũ Hào nhìn thấy dáng vẻ đầy hoả lực giống như một con nhím của cô thì những lời nói quanh quần trên đầu lưỡi đã thay đổi khi thốt ra:

 “Rót cho tôi một ly trà.

 

Hướng Thu Vân cúi đầu xuống và trong đáy mắt hiện lên tia mỉa mai, lạnh nhạt nói: “Xin lỗi tổng giám đốc Hạ, đây là bệnh viện, không có nước trà

 

Anh chạy đến bệnh viện để sai bảo cô, hừm, để làm nhục cô, anh đúng là yêu nghề mà.

 

Rót cho tôi một lỵ.." 

Hạ Vũ Hào dừng lại một lát rồi nói, nói được một nửa rồi lại ngừng: “Không cần nữa.

 

Anh đứng dậy đi tới bàn rót một ly nước, cầm lên uống một nửa ly nhỏ rồi đặt chiếc ly xuống, thành ly bên ngoài dính một lớp mồ hôi tay của anh. 

Hướng Thu Vân nhìn anh rồi liếm đôi môi khô khốc, sau đó cúi đầu ngồi xuống giường bệnh.

 

Cô cảm thấy thái độ gần đây của Hạ Vũ Hào đối xử với mình rất... kỳ lạ, có một loại cảm giác khó tả, và cảm giác này giống như có hàng vạn con kiến bò dọc khắp cơ thể của cô vậy, khiến cho mỗi tế bào trong cơ thể của cô đều cảm thấy khó chịu.

 

Hạ Vũ Hào mãi nhìn lấy cô sau khi đã đặt chiếc ly xuống, thỉnh thoảng cau mày trong vô hình rồi nhanh chóng giãn ra, sắc mặt u ám khó hiểu.

 

Cả hai người đều không lên tiếng, trong phòng bệnh yên lặng đến kim rơi cũng có thể nghe thấy, trong bầu không khí lúng túng còn mang theo vài phần quái lạ. 

“Hôm nay tổng giám đốc Hạ kiếm tôi có chuyện gì sao?"

 Hướng Thu Vân mãi cúi đầu xuống, nhưng vẫn có thể cảm nhận được ánh mắt của Hạ Vũ Hào đang di chuyển trên người cô, cô sởn cả tóc gáy, cuối cùng vẫn không nhịn được hỏi một câu.

 

Hạ Vũ Hào đi vài bước tới chiếc ghế rồi ngồi xuống, sau vài lần mấp máy môi thì anh mới hỏi: “Hai năm trước..

 

Vừa mới mở miệng ra thì anh đã ngừng lại, khế cau mày trong vô hình.

 

Anh chỉ nói ra ba từ mà sắc mặt của Hướng Thu Vân đã cắt không ra một giọt máu.

 

Hai năm trước?

 

Hạ Vũ Hào muốn truy cứu chuyện cô tông gãy chân của Giang Hàn Yên sao? Hay là muốn tính toán với cô về chuyện nhà họ Hướng đã cắt đứt quan hệ với cô mà anh hai và chị dâu vẫn giữ liên lạc với cô?

 “Cô cảm thấy một con người có nên tin vào những gì mình thấy hay không?” 

Hạ Vũ Hào đặt tay phải lên bàn, dùng những ngón tay có khớp xương rõ ràng gõ vào mặt bàn.

 

Hướng Thu Vân không biết anh hỏi câu này là có ý gì, cô cúi đầu nói: “Không biết.

 “Nên hoặc là không nên, trả lời tôi.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK