Mục lục
Truyện: Tàn độc lương duyên (full) - Hướng Thu Vân - Vũ Hào (tác giả: Phong Xuy Lạc Diệp)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bịch!

 

Sắc mặt của người đàn ông ngồi phía bên phải của Hướng Thu Vân đã vô cùng khó coi, hình như anh ta đã quên chỗ này là trong xe, trực tiếp bịt mũi lại rồi đứng lên, kết quả “bịch” một tiếng đập vào trên trần xe. Anh ta đứng tựa lưng vào cửa kính xe, ánh mắt nhìn về phía Hướng Thu Vân giống như đang nhìn một quả b khí độc.

 

 "Cô Hướng bị say xe à?" 

 

Người đàn ông ngồi trên ghế lái phụ hỏi. "Ừm" Hướng Thu Vân khẽ gật đầu, nói: "Bình thường tôi cũng bị say xe, bây giờ lại không biết bị đưa đến chỗ nào nên tâm trạng không tốt, chứng say xe nghiêm trọng hơn những lúc bình thường... Oe oe!" 


 

Nói xong, cô ôm lấy ngực lại ói ra một vũng nôn lớn toàn thứ hỗn tạp, may mà vẫn nôn đúng vị trí vừa nãy. 

 

Mùi rượu quyện vào mùi nôn mửa kinh khủng lập tức tràn ngập trong xe khiến người ta buồn nôn, khó chịu theo. Người đàn ông đang đứng xoay người trừng to mắt nhìn khóe miệng Hướng Thu Vân vẫn chưa lau nước bọt đi, gần như hét lên: "Dừng xe! Mau dừng xe lại!"

 

 "Chỗ này không thể đỗ xe." Người nói chuyện là tên đầu trọc: "Anh kiên trì thêm lát nữa"

 

Tên đàn ông ném điện thoại của Hướng Thu Vân đi giờ xem ra đã chịu đựng hết mức có thể: "Không được! Cái mùi này rất khó ngửi! Không dừng xe cũng được, bây giờ mở cửa sổ ra cho tản bớt!" 

 

"Không được!" Tên đầu trọc không chút do dự trả lời.

 

Hướng Thu Vân lấy tay lau nước bọt bên khóe miệng, nói với tên đầu trọc: "Một người thích sạch mà phải chịu đựng tình cảnh như thế này thì quá khó. Không thì anh đây hạ cửa sổ xe xuống một chút để mùi này tản bớt đi, dù có mở cửa sổ tôi cũng không thể trốn qua khe cửa sổ hay nhảy qua cửa sổ trần xe rồi chạy trốn"

 

Bây giờ vẫn chưa rời khỏi nơi đông đúc, hơn nữa lúc này trên đường có rất nhiều người đi đường và người đi xe, nếu cô hô lớn một tiếng hẳn là sẽ có người giúp cô báo cảnh sát.

 

Nhưng không có ai để ý tới cô, cửa sổ xe cũng không có ý muốn mở ra.

 

 "Oe, oe!" 

 

Hướng Thu Vân cũng không nói gì thêm, có điều lại một trận nôn khác ập đến, cô xoay người sang hướng bên phải ói ra một đống nước chua, vừa vặn phun lên giầy của người đàn ông thích sạch sẽ. 

 

"Cho cô này lên ghế giữa ngồi đi!!!" Người đàn ông kia sắp điên lên rồi, trực tiếp cởi giày ra rồi ném ra ngoài, sau đó lại đóng cửa xe lại với tốc độ cực kỳ nhanh.

 

Hướng Thu Vân liếc mắt nhìn cửa xe đã bị đóng lại thầm thở dài kêu một tiếng đáng tiếc.

 

Người đàn ông ngồi trên ghế lái phụ quay đầu lại, hình như rất khó chịu nhìn Hướng Thu Vân, sau đó nói với người đàn ông thích sạch sẽ: "Ông lớn ơi, ông là đàn ông mà còn đòi hỏi hơn cả phụ nữ, còn bao việc phải làm kìa! Anh lên ghế giữa ngồi đi!" 

 

"Tôi không đi!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK